Ôn Noãn không thực sự hiểu ý tứ trong lời nói của Hướng Đông Dương.
Đây là không phản đối cô và Hướng Đồ Nam nữa?
Nhưng cô cũng chưa từng nghĩ đến sẽ rời khỏi Hướng Đồ Nam.
Hướng Đông Dương nhìn nghi hoặc trong ánh mắt Ôn Noãn, có lẽ cũng hiểu cô chưa thực sự nghe hiểu.
Kỳ thật là anh muốn nói, đừng để một mình Đồ Nam hăng hái chiến đấu, bởi vì thật sự rất rất mệt mỏi.
Nhưng mà, chắc là không cần thiết nhỉ?
Đồ Nam chắc chắn may mắn hơn anh ấy, dẫu sao thì Ôn Noãn cũng thật sự yêu anh, trước nay chưa từng thay đổi.
--
Buổi tối Ôn Noãn về đến nhà, Hướng Đồ Nam tiêu sái làm cơm tối trong phòng bếp, cô khoanh tay đứng một bên nói chuyện phiếm.
"Hôm nay em đã gặp anh của anh."
Anh lập tức trở lên khẩn trương: "Anh ấy nói gì?"
Ôn Noãn bị dáng vẻ lo lắng của anh chọc cười: "Không có gì. Em chỉ cảm thấy anh ấy vô cùng thương anh."
Hướng Đồ Nam thả lỏng, nhanh tay đảo tôm nõn trong chảo.
"Đó là đương nhiên rồi, anh trai anh thương anh nhất mà. Lúc anh vừa sinh ra, anh ấy đã rất thích ôm anh, khi anh ba bốn tuổi, suốt ngày chạy đuổi theo anh ấy, anh ấy cũng không chê anh nhỏ, không chê anh phiền phức. Vốn dĩ anh ấy lên cấp ba phải đi du học, anh không chịu, ôm anh ấy không bỏ, anh ấy liền ở lại. Anh trai anh anh ấy rất mạnh mẽ, tính cách lại lầm lì, đối với rất nhiều người, đều cảm thấy anh ấy khó gần. Nhưng anh ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-noan/1159100/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.