Kể từ lần trước thử đan không thành, Phượng Hoàng giam lỏng ta hoàn toàn triệt để, cho đến hôm nay cũng đã được nửa tháng. Không! Phải nói là đã mười lăm ngày rồi, tròn trĩnh mười lăm ngày, hắn thật sự quá ngang ngược, ta thật sự quá đáng thương, ai nghe thấy cũng đau lòng rơi lệ.
Ta đang ở thư phòng giúp hắn mài mực, buồn chán đến mức suýt ngủ gật đập mặt vào nghiên mực, chợt nghe ngoài cửa có tiểu yêu bẩm báo: “Nguyệt Hạ Tiên Nhân cầu kiến Tôn thượng phu nhân, thỉnh Tôn thượng trả lời.”
Một câu nói chọc ta tức ói máu, vì sao Hồ Ly Tiên tìm “Tôn thượng phu nhân”, mà tiểu yêu kia lại nói thỉnh “Tôn thượng” trả lời, đây rõ là một sự khinh thường rành rành mà! 「©xmydux.」Đương nhiên, ta chỉ dám tức giận ở trong lòng một chút, tức đã rồi thì thôi, “thói quen” là một con mãnh thú đáng sợ biết bao nhiêu.
“Không gặp.” Phượng Hoàng lập tức phun hai chữ, không buồn ngẩng đầu lên tiếp tục viết chữ.
“Dạ.” Tiểu yêu thối lui, chưa được bao lâu đã quay lại, “Bẩm Tôn thượng, Nguyệt Hạ Tiên Nhân nói… nói… nói không gặp cũng phải có lý do không gặp…”
Phượng Hoàng bình tĩnh dừng bút, nhưng không ngẩng đầu lên, chỉ nói: “Phu nhân đang mang thai, cần tĩnh dưỡng.” Tiểu yêu ngoài cửa lĩnh mệnh lui đi.
Ta nhất thời tỉnh cả ngủ, giật mình đứng bật dậy, “Ta mang thai lúc nào?”
Phượng Hoàng ngẩng đầu, liếc ta một cái, nói: “Cũng nhanh thôi.” Ta đột nhiên cảm thấy ấn đường bị bao phủ một màu đen.
Một lúc lâu sau, Phượng Hoàng rốt cục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-mat-tua-khoi-suong/1272087/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.