“Trận đại tuyết này là Cẩm Mịch gọi tới, Mẫu Đơn phương chủ có gì để nói hay không?”
Trường phương chủ sắc mặt hốt hoảng hóa đau thương, giống như bị người ta trộm mất vạn năm tu vi, thống hận tiếc rẻ, nhưng vẫn kiên quyết mím chặt đôi môi trước sự truy hỏi của Thủy Thần một chữ cũng không khai. Hiếm thấy khi Phác Xích Quân cũng giấu đi vẻ mặt hihi haha thường ngày, trở nên trầm ngâm suy nghĩ.
Hiện tại ta chẳng hơi đâu bận tâm bọn họ tốp năm tốp ba chơi trò ám hiệu giải đố, chỉ cảm thấy cực kỳ thỏa mãn cực kỳ thoải mái, một cây bồ đào như ta 「©xmydux.」 giờ đây cũng đã có thể hô mây gọi tuyết, có lẽ chỉ ngày một ngày hai sẽ được đứng trên hàng tiên ban!
Trường phương chủ có lẽ hơi có chút khó chịu khi bị hai đôi mắt cứ nhìn chòng chọc vào mình, rốt cục mở miệng nói: “Mẫu Đơn chẳng qua chỉ là một tiểu tiên điều hành hoa lá ở Hoa Giới, chuyện của Thủy Thần chẳng lẽ bản thân mình có làm hay không lại không biết, còn muốn người khác kể lại hay sao?”
Thủy Thần bị Trường phương chủ làm cho nghẹn họng, trên mặt nổi lên một vầng sáng nhàn nhạt, đỏ hồng, một lát mới nói: “Ta và Tử Phân năm xưa…”
Câu nói dừng lại ở nửa chừng, Phác Xích Quân bỗng dưng giống như đánh hơi được một bí mật khủng khiếp gì đó, quay sang Thủy Thần vái chào xin cáo lui, trước khi đi còn nói với ta: “Cẩm Mịch tiểu nương tử, tiểu sinh ngày khác tắm rửa lột da sạch sẽ trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-mat-tua-khoi-suong/1272047/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.