“Xin hỏi vị tiên giả này là… ?” Phượng Hoàng sắc mặt có chút mất kiên nhẫn, lên tiếng ngắt lời.
Hồ Ly Tiên đuổi theo phía sau giơ tay áo lau mồ hôi, thở hồng hộc xen vào, “Chính là Hồ La Bặc tiên (cà rốt tiên) trước đây bị ngươi thả thỏ ngọc rượt chạy vòng vòng khắp thiên cung này, lão Hồ chứ ai!”
Phượng Hoàng cúi đầu ho khẽ một tiếng, lão Hồ bi thương phẫn nộ nhìn 「©xmydux.」 Phượng Hoàng, ôm lấy cái đĩa đựng thi thể Thái Thái, nói: “Ta chỉ biết, tre xấu không sinh được măng ngon, Thiên Gia các ngươi không kẻ nào lương thiện hết. Cha ngươi như vậy, mẹ ngươi như vậy, ngươi cũng như vậy, có lẽ thằng huynh trưởng đêm đến mới xuất hiện của ngươi cũng như vậy.”
“Húc Phượng năm xưa tuổi nhỏ không hiểu chuyện, chắc là từng đắc tội với tiên giả, hôm nay ở đây xin bồi tội với tiên giả. Chỉ có điều Thiên Đế – Thiên Hậu là lục giới chí tôn, tiên giả không được phép nhận xét ngông cuồng.”
Phượng Hoàng nheo nheo mắt, ánh mắt sắc bén nhìn lướt qua lão Hồ.
Nét mặt Lão Hồ tái mét, nhưng vẫn cố gắng thẳng lưng, trừng mắt lại Phượng Hoàng.
“Chớ vội chớ vội, mọi người hãy giữ hòa khí, từ từ nói chuyện.” Hồ Ly Tiên chen vào chính giữa, không bênh bên nào.
Ta nhìn một hồi, cảm thấy chán ngắt, liền đến bên cạnh Phi Tự kéo một tấm đệm ngồi xuống, đang chọn lấy một miếng bánh phù dung chuẩn bị cho vào mồm thì Lão Hồ thu lại ánh mắt ‘chan chứa tình cảm’ với Phượng Hoàng, chuyển sang nhìn ta, “Đào Đào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-mat-tua-khoi-suong/1272025/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.