Hường Như khi đó mới mỉm cười đầy hài lòng, giọng ngọt đầy nịnh nọt cất lên:
- Đúng là giám đốc có khác, hiểu ý tôi.
Khuôn mặt của Thế Vũ lúc này nhăn nhó như thằng gãi gió, không biết vì sao anh ấy lại tuyển được cô thư kí riêng này, lâu lâu phán câu xanh rờn làm anh ấy không kịp phản ứng gì. Hường Như cực khoái chí, cười tủm tỉm mãi thôi, sau đó cô lấy một nửa tài liệu, đúng một nửa nha, nó ở đây có nghĩa là chỉ lấy hai tài liệu ở trên cùng trong số 40 tài liệu cần phải kí rồi đi ra ngoài luôn. Thế Vũ đơ người ra vài giây, anh ấy không thể tin được mà, thả điện thoại xuống bàn cái “bốp” mà không thương tiếc gì nó, bày tỏ vẻ tức giận, muốn tăng xông, bị cấp dưới chơi một vố hề hề.
Một lát sau, Hường Như lại vào và mang một sấp tài liệu khác đặt lên bàn cho anh ấy. Khác với hồi nãy, lần này anh ấy khôn hơn, nhìn qua đếm thử bao nhiêu rồi chia chuẩn xác mà đặt vào tay, Thế Vũ nhếch mép nói:
- Đừng hòng cho tôi một vố lần hai nhé!
Hường Như bĩu môi, đáp lại:
- Kí mà cũng lười nữa, cạp đất đi giám đốc!
Thế Vũ nghe xong nhíu mày mà phản bác:
- Tôi đâu có lười, đây là san sẻ công việc với nhau.
Hường Như liền cười hờ một tiếng, nói:
- Thôi, bớt điêu đi giám đốc. Điêu riết quen cái thói.
“...”, Thế Vũ câm lặng ngay tại chỗ, vì không còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-hoa-thien-sac/3568296/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.