Bốn người đó sau cú rơi xuống với độ cao không tưởng ấy đã sắp sang chấn tâm lý mất rồi. Ít phút sau, não bộ mới chạy theo kịp câu hỏi của cô, Tiểu Diêm Vương nhìn qua cô để trả lời thì ngơ ngác vài giây vì nét mặt cực dễ thương của cô. Bên cạnh, cậu bạn đến từ Long Cung của anh tinh ý thấy được mà lấy tay tán vào đầu anh, cằn nhằn bảo:
- Trả lời người ta đi, nhìn hoài.
Tiểu Diêm Vương gập cổ xuống, lấy tay ôm đầu, đồng thời khóe môi giật nảy lên mà thầm nghĩ: “Ngày hôm nay sao ai cũng muốn đánh tôi vậy trời?”. Rồi anh ngẩng lên, mỉm cười nhìn cô, trả lời:
- Không sao đâu.,
Cô gật đầu nhưng… tự nhiên cô phát hiện ra một số điểm lạ. Nếu mà chạy vào đây mà bị ngã úp mặt vào mặt sân thì cô cũng phải nghe tiếng bước chân và nghe tiếng cửa cổng kêu, nhưng sao nó chỉ có một tiếng “rầm” thôi vậy? Hay các anh từ trên trời rơi xuống? Còn ăn mặc kì cục nữa chứ. Cô suy nghĩ một hồi thì thấy ngoài trời nóng quá liền vào nhà, tiện thể mời các anh vào luôn.
Nhìn xung quanh thì ngôi nhà không lớn lắm, nhưng không khí khá thoáng đãng, có hai tầng và gác, tầng một dành cho phòng khách, phòng bếp và phòng vệ sinh. Tầng hai sẽ là phòng riêng của cô, phòng đọc sách và trên cùng là gác, nơi bỏ những thứ linh tinh. Tuy nhiên, bố mẹ của cô đâu? Câu trả lời đơn giản: “Hiện đang ở nước C.”.
Bốn anh ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-hoa-thien-sac/3568295/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.