Đến giữa trưa Khương Ninh mới ra ngoài, điện thoại trong túi kêu vang. Cô lôi ra nhìn, lâu rồi không thấy Phương Nguyên liên lạc.
A lo. Khương Ninh nhận điện.
Chị Khương Ninh. Tinh thần Phương Nguyên vẫn phấn chấn như trước đây, giọng nói tràn đầy vui vẻ: Em lấy được tiền lương thực tập rồi.
Khương Ninh cũng lây nhiễm cảm xúc của cậu, cô vô thức mỉm cười: Thật à?.
Vâng, chị Khương Ninh, đợi đến khi em chính thức đi làm, em sẽ trả tiền hai năm qua chị đã cho em.
Khương Ninh thoáng giật mình, hai năm ư, quãng thời gian cô giúp đỡ Phương Nguyên đã trải qua hai năm rồi. Thời gian trôi qua thật nhanh.
Chị Khương Ninh?.
Khương Ninh định thần, quay lại chủ đề, hỏi: Sao em bảo cuối tháng 8 sẽ đến tìm chị?.
Việc này.... Phương Nguyên bỗng lúng túng: Cuối tháng 8, công ty luật có mấy vụ án lớn, nhân viên bận rộn lắm, các tiền bối bảo em ở lại giúp, cho nên....
Khương Ninh lập tức hiểu ra: Không đến được...?.
Chị Khương Ninh, em xin lỗi. Trước đấy em đã nói với chị như vậy. Giọng Phương Nguyên nhỏ đi, tiếp theo cậu hứa: Nếu có thời gian nhất định em sẽ tới tìm chị.
Khương Ninh khẽ cười: Không sao, công việc làm trọng.
Nói chuyện với Phương Nguyên một lúc thì đến ngã tư. Từ xa cô đã nhìn thấy Từ Giai Tú cưỡi con lừa nhỏ vẫy tay với mình. Hàn huyên với Phương Nguyên xong cô liền cúp máy, đến bên Từ Giai Tú nhìn chỗ trống phía sau: Sao không mang thằng nhóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-duong/2016204/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.