Ngày hôm sau, Khương Ninh và Vu Dương bắt xe vào thành phố. Vẫn là chiếc xe khách nhỏ như lần trước. Vu Dương biết Khương Ninh sợ nóng, cố ý bảo cô ngồi chỗ gần cửa sổ, anh còn thò tay ra đẩy hé ô cửa bên cạnh để gió thổi vào.
Xe chưa tới giờ xuất phát nên đỗ ở đó, trong xe khô nóng, chỉ chốc lát sau, trán Khương Ninh đã đổ một lớp mồ hôi mỏng. Vu Dương thấy vậy, cầm quyển tạp chí quạt phe phẩy sau lưng cô.
Gió không mạnh, lướt nhẹ qua mấy sợi tóc mai của Khương Ninh. Khương Ninh quay sang nhìn anh, mỉm cười.
Đến giờ khởi hành, tài xế lên xe quét mắt nhìn một lượt, sau đó lắc đầu, cảm khái: Mới có năm người.
Thu tiền xong, tài xế khéo léo điều khiển xe, đi một đoạn quốc lộ liền vào đường cao tốc. Xe chạy cao tốc chưa bao lâu, trên xe bỗng có một cô gái trẻ hô to: Máy tính của tôi.
Cô gái ngồi cạnh Khương Ninh và Vu Dương. Cô ấy vừa kêu lên một tiếng, Khương Ninh không khỏi liếc mắt nhìn sang, chỉ thấy vẻ mặt cô ấy cuống cuống, tìm xung quanh. Lát sau cô gái khom lưng đứng dậy hỏi tài xế: Bác tài, bây giờ có thể quay lại được không?.
Người tài xế bật cười: Cô gái à, không phải cô nói đùa tôi đấy chứ? Đường cao tốc không thể dừng xe.
Cô gái trẻ lo lắng: Tôi để quên máy tính trên một chiếc xe khác, tôi phải quay lại lấy.
Tài xế hỏi: Làm sao vậy?.
Vừa nãy tôi lên nhầm xe,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-duong/2016202/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.