Nói chuyện xong, Thế Huân dẫn nó đến một căn phòng ở tầng hai. Anh sắp xếp đồ giúp nó rồi kêu nó nghỉ ngơi, chiều anh phải đi làm nên nó nhớ tự chăm sóc cho bản thân.
Nó gật đầu, sau đó nằm xuống ngủ một giấc. Đến tầm chiều, nó ngủ dậy, nhanh chóng sửa xoạn rồi đến nghĩa trang. Không khí giờ về chiều có chút lạnh, nó lại không mang theo áo ấm nên đành cắn răng chịu đựng một chút.
Nghĩa trang Hồ Nam nằm gần Hoài Hoá, mất khoảng nửa giờ đi bộ. Vì thế nên nó không bắt xe, mà đi dạo cho thư dãn.
Khung cảnh quen thuộc mà xa lạ lần lượt được nó thu vào trong tầm mắt. Hoài Hoá vẫn vậy luôn khoác lên mình vẻ đẹp bình dị và an lành. Nó nhớ trước đây lúc còn nhỏ cùng Thế Huân đi chơi, bị lạc mất nhau. Sau đó nó tình cờ tìm thấy một khu vườn rất đẹp, trồng rất nhiều loại hoa. Nó vì tò mò nên đi vào bên trong, không ngờ lại bị ngã.
Một bên đầu gối bị sưng, khi đó chỉ biết ngồi khóc.
"Cậu làm sao thế?"_Một chất giọng bạc hà, thanh thanh cất lên.
Nó ngẩng cao khuôn mặt nhỏ đầy nước mắt lên, trước mặt là một thằng nhóc, mặc bộ đồ siêu nhân người nhện có chút buồn cười, chỉ để lộ ra miệng.
Nó ấp úng chỉ vào vết xước ở đầu gối. Vị "siêu nhân nhện" liền ngồi xuống, xoè bàn tay xoa xoa nhẹ lên mặt vết thương, rồi nói.
"Mau biến đi, mau biến đi."
Nó tròn mắt nhìn hành động của cậu bé,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-duong-tran-ngap-anh-nang-tfboys/2922314/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.