Tôi chết rồi.
Là tự sát.
Lần cuối cùng tôi nói chuyện cùng anh ấy chính là ba ngày trước.
Tôi hỏi anh ấy, anh có hối hận khi quen biết tôi không? Anh nói, anh hối hận. Tôi hỏi anh ấy, anh có hối hận khi kết hôn với tôi không? Anh nói, anh hối hận. Tôi hỏi anh rất nhiều, anh không trả lời. Sau đó, anh chê tôi phiền, liền không cùng tôi nói chuyện nữa.
Ngày đó, tôi ngồi trong bồn tắm, suy nghĩ miên man bảy năm qua rốt cuộc tôi đã sống như thế nào. Chợt nhận ra, bảy năm qua, cuộc sống của tôi chỉ xoay quanh một người. Tôi bật cười, hóa ra, bảy năm qua tôi luôn sống ti tiện thấp bé như vậy. Vì một tình yêu, chấp nhận tất thảy.
Anh ấy, vẫn luôn chán ghét tôi như vậy, xem thường tôi như thế. Tôi đã nghĩ, nếu tôi chết, có lẽ anh ấy sẽ rất vui. Vui vì cuối cùng tôi cũng biến mất khỏi cuộc sống của anh ấy.
Và...tôi đã làm điều đó.
Bảy nhát cắt in hằn trên cổ tay, bảy năm một tình yêu không hồi đáp in sâu trong tâm trí.
Tôi bay lơ lửng giữa không trung, đôi mắt dán chặt lên thi thể của chính mình. Một mùi hương tanh tưởi xộc vào mũi tôi, cổ tay máu thịt lẫn lộn, sắc mặt "tôi" tái nhợt, mái tóc đen rũ xuống che đi sườn mặt gầy gò của "tôi".
Tôi giơ tay muốn gạt đi những lọn tóc đó, nhưng thất bại, tay tôi xuyên qua chính mình. Tôi khẽ giật mình, tôi đã...chết rồi.
Đầu tôi đột nhiên nổi lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-duong-khong-mau/3350344/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.