Cả hai đứng trước đám đông vô cùng ăn ý một người đánh đàn một người kéo, thanh âm cứ ngỡ là sinh ra là giành cho nhau vậy. Cậu khẽ nhìn cô rồi mỉm cười cô cũng nhìn cậu với ánh mắt dịu dàng.
Linh ngồi ở dưới khán đài nước mắt bỗng chốc tuôn ra không kiểm soát được, trước đây những giọt nước mắt này điều là giành cho Minh xem chưa có cái nào là thật nhưng bây giờ cô đau lòng thật rồi. Cảm giác ân hận, cảm thấy bản thân thật ngu muội, tỉnh ngộ rồi cô chính thức tỉnh ngộ rồi.
Quân ở phía sau Linh thấy cô rơi nước mắt vội vã rời đi cậu chỉ nhẹ nhàng nói rằng.
" Vậy là cậu ta đã bỏ cuộc đúng là yếu đuối"
Ánh Dương cũng mệt mỏi mà thở dài, cô chỉ gửi một tin nhắn chỉ đúng có một dòng cho Quân.
" Tôi mệt mỏi lắm rồi, mình dừng lại đi, Linh cũng đã chịu thua rồi"
Quân cũng trả lời lại trong vài giây sau.
" Có phải cậu biết chuyện gì về Linh không? Sao cậu biết Linh bỏ cuộc?"
" Ánh mắt cậu ta đã không còn mê muội Minh nữa rồi, cậu cũng bỏ cuộc đi "
Gửi tin nhắn xong Ánh Dương cũng vội vàng rời đi ngay sau đó, để lại một mình Quân ôm nỗi hận thù chất chứa bấy lâu nay ngồi ở đó.
" Rõ ràng mình là người tới trước, vậy tại sao phải nhường cho cậu ta?"
Linh đang trên đường về nhà thì có rất nhiều xe mô tô chặn đường quanh xe cô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-den-tam/2772690/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.