Trong gara ở nhà riêng, Biện Nhân Mã bất lực khởi động xe mấy lần nhưng đều không có hiệu quả, cậu bực bội thở hắt ra. Mục Thiên Xứng mở cửa bước xuống xe, vòng qua mở luôn cửa xe cho cậu.
“Chúng ta đi xe buýt vậy.”
“Xe buýt?” Biện Nhân Mã làm mặt quỷ: “Gọi taxi.”
“Giờ này tắc đường, gọi taxi thì bao giờ mới đến? Xe buýt có làn đường riêng, đi nhanh hơn.”
Cậu nhìn thời gian, cuối cùng đành đi theo Mục Thiên Xứng. Anh đi nhanh, thỉnh thoảng quay lại luôn thấy được vẻ mặt ấm ức của Biện Nhân Mã.
Đợi ở điểm đón không tới năm phút, Mục Thiên Xứng kéo Biện Nhân Mã nhanh chân chạy lên chiếc xe buýt số 38. May thay anh có tiền lẻ trong người, đưa cho phụ xe rồi lại kéo cậu đến một góc.
Xe buýt vào tầm này cũng vô cùng đông đúc, không còn chỗ ngồi. Học sinh trên xe chen chúc nhau, Biện Nhân Mã cảm thấy mình sắp bị ép không thở được. Đã vậy xe còn lắc lư, cậu không thể nào đứng vững.
Không còn chỗ cầm tay, Biện Nhân Mã dứt khoát túm lấy “cây cột cao” tên là Mục Thiên Xứng. Anh thích thú nhìn xuống Biện Nhân Mã, tranh thủ vòng tay qua giữ chặt cậu. Trên xe nhiều người như vậy, cũng sẽ chẳng có ai để ý đến.
Xe đột ngột rẽ, cả người đổ ật về phía trước. Biện Nhân Mã nhanh nhẹn giơ tay lên đỡ trán Mục Thiên Xứng, giúp anh không bị đập đầu vào kính xe.
Bực bội “chậc” một tiếng, Biện Nhân Mã nghĩ hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-den-anh-mat-troi/2534796/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.