Vì tiết mục cực kì ấn tượng cùng thông điệp truyền tải mới mẻ đã khiến cho lớp tôi xuất sắc đạt giải nhất. Tuy vẫn còn chưa được tự nhiên vì Hương thay đổi hoàn toàn kịch bản hoàn toàn vào phút thứ 50 nhưng danh tiếng của 11a1 cũng từ đó mà nổi lên như diều gặp gió.
Còn bố mẹ của Kiệt sau ngày hôm đó thì cũng đã phần nào thay đổi suy nghĩ, cộng thêm việc được cô Huyền dành hẳn nhiều buổi để tâm sự thì cũng không còn cấm đoán hay ác cảm về chuyện tình cảm này nữa. Điều đó làm thằng Kiệt xúc động viết hơn ba trang Word để gửi lời cảm ơn sâu sắc đến chúng tôi.
Tôi còn đặc biệt để dành hẳn một tuần để cho hai con người gọi là bạn thân kia xin lỗi và giải thích về chuyện tình yêu đến nhanh hơn cả tốc độ ánh sáng của chúng nó.
---
"Hôm nay ngày học cuối trước khi nghỉ tết đó. Xíu nữa đi uống nước được không?"
"..."
"Bảo?..."
"Hả?... À... Ờ... Tao chưa biết nữa"
Dạo gần đây Thế Bảo hơi lạ... À không, phải nói là cực kì lạ... Nó chẳng những hay lơ đễnh những lời nói thường ngày của tôi, mà ngay cả các tiết học trên lớp cũng không thể kéo lại sự chú ý như ban đầu của nó. Dường như tâm trí lúc nào cũng đang treo ngược cành cây.
Nghe thấy câu trả lời 'cho có' của Bảo, tôi cau mày rồi dừng chân lại. Đây là lần thứ n mà Bảo không chú ý đến lời tôi nói rồi. Trước giờ tôi ghét nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dao/3567907/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.