/Thật ra... Tớ chưa bao giờ hết thích cậu cả... Tớ nói dối là bản thân đã thích người khác đấy!/
/Bởi vì ngày mai... Bố mẹ tớ đưa tớ vào bệnh viện tâm thần rồi/
/Thấy họ gấp gáp tìm nhiều bác sĩ tâm lí như vậy lại khiến tớ có chút buồn cười/
/Họ thật sự nghĩ tớ bị bệnh/
/Bố mẹ tớ nói chuyện cùng tớ nhiều đến nỗi... Mà đã có đôi lúc tớ từng tự hỏi rằng mình liệu có bị bệnh thật không?/
/Nhưng... Cho dù đó là bệnh thật thì tớ cũng chưa từng hối hận vì mình mắc bệnh/
/Khoảng thời gian được ở bên cậu khiến tớ hạnh phúc đến nỗi chỉ muốn giữ cậu ở bên mình mãi thôi/
/Ngày 2 tháng 1.../
/Ngày tớ nói lời chia tay với cậu.../
/Lúc đó tớ đã quay người bỏ đi... Nhưng thật ra tớ không đi đâu cả/
/Tớ chỉ đứng ngay sau cậu thôi.../
/Nếu lúc đó cậu quay đầu lại thì chắc chắn sẽ thấy tớ với gương mặt tèm lem nước mắt... Ôi! Nghĩ lại thôi cũng thấy xấu chết khiếp rồi. Hên là cậu đã không quay lại./
Nam khuỵu xuống, người chẳng còn chút sức lực nào, đôi bàn tay run rẩy, nước mắt đã không ngừng rơi lã chã: "Không! Không phải sự thật! Không phải như vậy!"
/Nam đừng khóc! Được không? Đăng không thể chạy đến ôm cậu được... Tớ đã nói đi nói lại câu nói ấy vào ngày mình chia tay. Tớ sợ sẽ không kìm lòng được mà chạy đến ôm cậu mất/
/.../
/Ngày 11 tháng 1... Tớ đoán đây là gã bác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dao/3567906/chuong-25.html