[Cho mày 30 phút. Qua rước tao đi trà sữa. Tao bao]
[Okk, đợi tao.]
Tôi vẫn cảm thấy áy náy sau lần bỏ lại Hoàng Quân cùng Tuấn Kiệt. Mặc dù biết là nó chằng nghĩ gì đâu nhưng tôi đã nói dối nó. Sự áy náy khiến tôi cảm thấy khó chịu. Nhất là khi bản thân đã lừa dối một đứa nguyện ý tin tưởng và luôn đứng về phía tôi.
Nên nhân buổi chiều rảnh rỗi. Tôi rủ Quân đi tạ tội cũng như kiểm chứng một số thứ.
"Đi quán nào đây gái."
Tôi ngẫm nghĩ một hồi.
"Blue đi."
Khi tôi và Quân tới nơi cũng là lúc Phạm Hương vừa xuống xe.
"Mày làm sao vậy?"
Thấy mặt con bé hơi xanh xao, tôi lo lắng hỏi.
"Không sao. Nãy tao đang đi thì tự nhiên chó rượt."
"Có mày rượt chó chứ chó nào dám rượt mày." Quân bĩu môi.
"Có mày vẫn dám rượt tao như thường đấy thôi." Hương khinh bỉ liếc nó.
Đến lúc chúng tôi bước vào quán thì Hương đã bình thường trở lại.
"Mà... Xe mày hôm trước sửa thế nào?" Tôi mím môi, cố gắng để Quân không phát hiện là mình đang bối rối.
Hoàng Quân nghe thấy câu đó thì mắt sáng rực.
"Ê má! Nhắc mới nhớ. Hôm đó thằng Kiệt tinh tế xỉu luôn á. Xe chết máy. Thằng Kiệt cũng không sửa được. Thế là nó chưa cho tao chìa khóa xe của nó rồi kêu tao lấy xe chạy về trước, còn để xe của tao cho nó dắt đi sửa."
"Vãi!" Hương đang uống nước cũng trợn tròn mắt.
"Tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dao/3567889/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.