Sau một thời gian ngồi cùng Nguyễn Trần Thế Bảo thì tôi lại càng chắc chắn về cái nhận định 'đừng bao giờ đánh giá người khác qua vẻ bề ngoài'.
Thế Bảo mặt vô cảm lạnh lùng chỉ là lớp vỏ bọc bên ngoài của nó. Chứ tính cách của nó thì trẻ con vãi chưởng. Sau cái lần bị tôi trêu chọc thì hình như mặt nó cũng dày hơn mấy phân rồi.
" Hồi nãy còn chưa kịp cảm ơn mày giúp tao 2 câu cuối" Bỏ qua cảm giác ngứa ngáy trong lòng, tôi cố gắng tỏ ra bình thản, tiếp tục làm bài
"Tao nghe một cao nhân trên mạng nói câu nào không biết thì chọn toàn C. Thấy mày ngồi phân vân mãi nên tao chỉ đại ấy. "
" Cả 2 câu mày chỉ tao đều đúng"
Thế Bảo từ từ thu tay lại
"Vậy là do số tao hên hay do cao nhân giỏi đây nhỉ " Nó nhướn mày rồi nở nụ cười. Lúc này tôi mới để ý thấy cái má lúm đồng tiền lộ ra khi cười của nó.
Chết tiệt. Sao nó đẹp quá vậy!
Mải nhìn nó khiến tôi cũng quên mất trả lời câu hỏi vừa rồi.
----
Trong giờ sinh hoạt lớp
"Úi dồi! Một giờ B, hai giờ A trừ . Các bạn vi phạm đứng lên cô xem nào"
Tôi biết là ngày này kiểu gì cũng sẽ tới...
Thà rằng một đứa trong tổ vi phạm thì nó sẽ là người trực tiếp chịu lỗi, nhưng 3 đứa cùng một tổ vi phạm thì nó lại nằm trong phạm vi quản lí thành viên không tốt của tổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dao/3567886/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.