Tiếng trống trường vang lên cũng là lúc hình bóng của tôi vụt qua cổng trường.
Tôi cũng không hiểu tại sao nhà chỉ cách trường chỉ khoảng 800m nhưng mà bằng một thế lực thần kì nào đó thì tôi luôn đi muộn.
Bước vào lớp, Thế Bảo chắc đã đến từ lâu, vẫn bộ dạng gục đầu xuống bàn ngủ, nó thản nhiên như thể mọi tiếng động xung quanh đều không thể làm lay động được giấc ngủ yên bình của mình. Cái thằng này làm gì mà lúc nào cũng ngủ thế, hình như mỗi lần tôi thấy nó ở trong lớp thì nó luôn bật trạng thái 'đang yên giấc - chớ quấy rầy'.
Dẹp bỏ đống suy nghĩ kia sang một bên, tôi nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh thì chợt phát hiện trên người Bảo cũng không còn mùi thuốc lá nồng nàn nữa, mà thay vào đó là mùi nước xả vải nhè nhẹ, dễ chịu cực kì.
Tiết học bắt đầu cũng là lúc tôi có suy nghĩ khác về Nguyễn Trần Thế Bảo.
Khác hẳn với trạng thái đầu giờ, tất cả các tiết học nó đều nghiêm túc nghe giảng, tuy vẫn không thèm chép bài nhưng tôi chưa bao giờ thấy nó bày ra trạng thái uể oải trong bất kì tiết nào, kể cả môn Sử có thế lực mạnh mẽ đã đánh gục hơn nửa lớp.
Tuy chỉ có một chuyện là nó quá im lặng. Tôi đã quen với việc thằng Hoàng Quân thường xuyên nói nhảm không ngừng bên tai nên chưa thể thích ứng được chuyện này.
Để sự việc này ngừng tiếp diễn thì nhân lúc cô ra ngoài nói chuyện, tôi tranh thủ rút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dao/3567884/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.