Trích lời Gia Mộc: Một phụ nữ mạnh mẽ đến mấy cũng vẫn có mẹ.
Sau khi ăn một chiếc bánh, Uông Tư Điềm lấy cớ có việc trốn ra phòng khách. Vốn cô ta cảm thấy hai người chơi trò ám muội làm người khác nhìn đến phát chán, không ngờ khi quan hệ của hai người càng ngày càng thân mật, suốt ngày vô tình hay cố ý ân ân ái ái lại càng khiến cô ta thấy chướng mắt.
“Tư Điềm! Lát nữa anh chị phải cùng ra ngoài tra án, em không có việc gì thì không được rời khỏi văn phòng”.
“Em biết rồi”. Tư Điềm cầm máy tính bảng lên QQ. Cô ta phải kiềm chế và có ý thức bảo mật cao lắm mới không buôn chuyện với bạn bè về cuộc tình của hai ông bà già trong văn phòng mình. Cô ta liếc nhìn hai người này qua đuôi mắt. Hôm nay ngoài trời có tuyết, Trịnh Đạc vẫn quanh năm quần bò không thay đổi, có điều đã đi giày da nâu đậm, mặc áo jacket da. Lâm Gia Mộc thì mặc quần dài, áo len cashmere phối hợp với áo khoác Burberry. Trịnh Đạc lấy cho Lâm Gia Mộc một chiếc khăn quàng, Lâm Gia Mộc gật đầu, Trịnh Đạc quàng khăn cho cô rất thành thạo, sau đó lại cầm chiếc túi Gucci chờ cô đi giày.
Hai người mặc dù không có nhiều hành động, cũng không quấn quýt đến mức phát sợ giống như một số cặp tình nhân trẻ tuổi, nhưng lại có một cảm giác rất thân mật.
Tư Điềm nhìn hai người này, nghĩ có lẽ mình cũng nên tính đến chuyện kiếm bạn trai rồi. Nhưng nghĩ đến những gã trai mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-xu-ly-rac-thai/1412914/quyen-11-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.