Trích lời Gia Mộc: Con cái trong những gia đình phức tạp nếu không chậm chạp đến mức đáng sợ thì lại khôn khéo đến mức kinh người.
Năm năm sau.
Tắt máy tính xách tay, nhét sách giáo khoa vào cặp sách, chào mấy người bạn, Hàn Dĩnh rời khỏi phòng tự học. Điện thoại để chế độ im lặng có bốn cuộc gọi lỡ.
“A lô, mẹ à…”. “Dĩnh Dĩnh…”.
Nghe thấy giọng nói này, Hàn Dĩnh không kìm được nhìn lên trời. Sau khi tốt nghiệp cấp ba, rõ ràng đã thi đỗ một trường đại học không tồi ở trong nước, cô ta lại không chịu ở lại học trong nước mà lựa chọn ra nước ngoài du học. Ngoài dự đoán của mọi người, bố cô ta phản đối quyết định này, không chịu để con gái cách mình quá xa, đến một đất nước nghe nói là cực kỳ cởi mở.
“Đàn ông nước ngoài đều không đáng tin, đám người da trắng đó suốt ngày lấy việc dụ dỗ con gái Trung Quốc làm trò vui…”.
“Bố, con đâu phải đứa con gái dễ dãi…”.
“Đại học trong nước đã làm sao? Học trường này cuối tuần nào bố cũng có thể lái xe đến đón con…”.
“Con không thích chuyên ngành này”.
“Thế sao lúc làm hồ sơ thi đại học còn ghi là chấp nhận sắp xếp chuyên ngành học của trường?”.
Giọng bố cô ta rất sốt ruột. Sau khi mất con trai, ông ta rất coi trọng con gái. Ông ta nghiên cứu hồ sơ thi đại học của con gái trọn một tháng, sau đó lựa chọn một trường đại học ông ta cảm thấy không tồi. Không ngờ sau đó con gái thiếu chút điểm, không được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-xu-ly-rac-thai/1412913/quyen-11-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.