Trích lời Gia Mộc: Hạnh phúc là một loại tín ngưỡng, chỉ những ai thành tâm thành ý tin tưởng thì mới có được’.
Quán trà Phượng Hoàng.
Đổng Giai Nghi giao thỏa thuận ly hôn Mã Thụ Sinh đã ký cho Lâm Gia Mộc xem. Trong lúc Lâm Gia Mộc xem xét các điều khoản, cô ta xuất thần nhìn ra ngoài cửa sổ, nghĩ lại cuộc sống hôn nhân mấy năm nay quả thật không khác gì một cơn ác mộng.
“Bố tôi và mẹ kế nói ly hôn thì được, nhưng không cho tôi nuôi con”. Đột nhiên cô ta nói: “Tôi nói với ông ấy từ nhỏ tôi đã không có mẹ, phải sống khổ sở dưới sự giám sát của mẹ kế. Tôi không thể để con của tôi lại phải sống cuộc sống như tôi. Ông ấy và mẹ kế của tôi đều tức chết, mắng tôi vô ơn bạc nghĩa, nói từ nhỏ đến lớn không để tôi thiếu ăn thiếu mặc, còn cho tôi đi học, kết quả là tôi lại báo đáp như vậy. Biết Mã Thụ Sinh sẽ cho tôi tiền và căn hộ, họ lại nói tôi là phụ nữ không xử lý nổi việc này, bảo tôi về nhà…”. Đổng Giai Nghi lau nước mắt: “Một mình tôi về… Thật không biết có thể đi khỏi đó nữa không”.
Nếu thời gian vừa rồi không rời quê nhà ra thành phố lớn kiếm sống thì có lẽ là cả đời cô ta không dám rời khỏi quê quán, nhưng bây giờ…
“Vấn đề khó nhất đã vượt qua rồi. Còn lại phải dựa vào chính cô”. Lâm Gia Mộc thấy các điều khoản không có sơ hở gì, cầm bút sửa mấy điểm rất nhỏ: “Cô nói với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-xu-ly-rac-thai/1412882/quyen-5-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.