Typer: Hoàng Dung
‘Trích lời Gia Mộc: Không phải người đáng thương nào cũng đáng được thương’.
“Nhận được tin báo của nhân dân, cảnh sát thành phố A đã phá một vụ án tổ chức đánh bạc lớn nhất từ trước tới nay. Thủ phạm chính Lại Trung Sơn và hơn ba mười người sa lưới, tiền đánh bạc thu được là hơn bảy triệu nhân dân tệ…”.
Biên tập viên trên ti vi đưa tin với vẻ mặt bình thản, hình ảnh trên màn hình là cảnh sát đang kiểm kê đồ nghề đánh bạc và tài sản tại một khu nghỉ dưỡng ở nông thôn, ống kính lướt qua mấy thủ phạm chính. Khải Hân đang vừa xem ti vi vừa làm bài tập, nhìn thấy hình ảnh trên ti vi, cô bé đặt bút xuống nhảy dựng lên: “Mẹ, mẹ xem bố lên ti vi kìa!”.
Trần Thục Lương đang quỳ xuống lau nhà, cô ta thật sự tin rằng Trịnh Đạc sẽ đưa chồng mình về, lời con gái nói làm cô ta giặt bắn đứng lên chạy vào phòng khách. Ống kính đã lia qua, chỉ thấy ba mươi mấy người bị đưa lên xe cảnh sát, nhưng địa điểm này rõ ràng chính là… “Ơ… ơ ơ…”.
Điện thoại bàn đổ chuông, Trần Thục Lương giật mình chạy đến nghe máy: “A lô…”.
“Xin hỏi chị có phải người nhà của Trương Hoành Lượng không?”. Giọng nói trong điện thoại rất bình tĩnh và quan cách.
“Vâng, đúng rồi”.
“Trương Hoành Lượng bị tình nghi đánh bạc, chúng tôi muốn gặp chị để tìm hiểu một số thông tin. Chín giờ sáng ngày mai chị có thể đến đội hình sự phòng cảnh sát thành phố không?”.
“Có thể, có thể… Đồng chí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-xu-ly-rac-thai/1412866/quyen-3-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.