Vào ngày này, toàn bộ Phàn thôn giống như ăn tết vậy, gần như toàn bộ thôn dân đều ra ngoài dọn dẹp đường chính sạch không tỳ vết. Ngay cả chợ cũng không mở cửa, các cửa hàng đều đóng cửa, các quầy hàng cũng được cất đi, sợ người của tiên môn tới nhìn thấy sẽ chán ghét.
Địa điểm thu đồ, là ở khoảng đất trống trước mặt từ đường của một đại hộ lớn nhất Phàn thôn. Đây là nơi rộng nhất và trang nghiêm nhất bên cạnh sân đập lúa trong thôn. Tuy rằng các thôn dân đều rất muốn đến xem náo nhiệt, nhưng trưởng thôn và một số trưởng lão trong làng không cho phép. Chỉ những người trong gia đình của những học đồng được chọn mới được phép đến xem. Dù vậy, họ chỉ có thể đứng ở bên ngoài từ đường nhìn chứ không được bước vào.
Trần Tiêu thật may mắn có tên trong danh sách.
Y dậy từ rất sớm, cùng Nhị Thuận đi đến lề đường bên ngoài từ đường để đợi. Trần Trường Căn cảm thấy rất phức tạp, không biết bản thân có mong chờ tiểu tử Ngô gia được lựa chọn hay là không được chọn nữa. Nên đơn giản là không thèm tới, nhường danh ngạch lại cho Trần Tiêu.
Mà Nhị Thuận có thể mang theo một người đến cũng tại vì nàng là vị hôn thê của tuyển sinh, được coi là một trong những người có liên quan. Tuy nhiên, cô nương gia hay ngượng ngùng thay vì đứng phía trước cùng Ngô gia, thì lại đứng với Trần Tiêu trên một cái bậc thang.
Trần Tiêu cảm thấy nơi này rất tốt. Không cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-tu-tien-cua-phong-thuy-dai-su/2730211/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.