Trần Tiêu từ sớm đã đi theo sư phụ của mình vượt qua sông núi ở trong nước, đến thăm các nơi có long mạch cổ xưa. Nghiên cứu thực địa và tận mắt nhìn thấy một số long mạch. Những long mạch đó có khí tràng rõ ràng, ngưng kết khí vận một nơi. Một số có thể mạnh hoặc yếu, bệnh tật hoặc bị thương, cũng có một số tiêu vong theo thời gian. Cho nên, y tuyệt đối sẽ không nhìn lầm khí tràng của người đứng trước từ đường đó, nó chính là long mạch khí tràng làm người ta cảm thấy không có khả năng. 
Long mạch, thực chất ám chỉ thế núi và hướng chảy của dòng nước. Người xưa gọi nó là rồng, hàm ý sự thăng trầm, xoay chuyển, khúc khuỷu và biến hóa của nó. Sơn mạch, thủy lưu, thường kéo dài hàng chục, thậm chí hàng trăm km. Các phong thủy sư thăm dò long mạch thường phải trèo qua những ngọn núi, rặng núi dân cư thưa thớt, tệ nhất là có nơi không có đường đi nên chỉ có thể lội qua vùng hoang vu để tìm đường. 
Đúng là bởi vì tự mình trải qua, Trần Tiêu mới biết được long mạch khổng lồ cỡ nào. Khi khí tràng áp súc lại với nhau mới đồ sộ biết bao, ẩn chứa uy thế vô cùng đáng sợ. 
Dù sao cũng là thân thể của con người! Phải mạnh đến mức nào mới có được khí tràng có thể so với Long Mạch? Trần Tiêu xoa xoa trán, nghĩ đến muốn thêm đau đầu. 
"Tiểu Khờ ca, ngươi uống chút nước đi." Nhị Thuận bưng nước trong tay bước nhanh trở lại. 
Trần 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-tu-tien-cua-phong-thuy-dai-su/2730209/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.