Chương trước
Chương sau
Editor: Linh Đang

Hôn lễ còn chưa kết thúc, Quan Hành đã sớm rời đi, trở về nhà cũ của nhà họ Quan.

Hôm nay thời tiết tốt, ông nội ở ngoài vườn hoa phơi nắng. Trong nhà conchó vàng to đang nằm sấp bên cạnh ông nội, đột nhiên dựng lỗ tai lên,ngồi thẳng le đầu lưỡi hưng phấn nhìn chằm chằm Quan Hành đang từ cổngvòm đi tới.

Quan Hành đi đến ghế mây bên cạnh ông nội ngồixuống, chân nhấc lên ngăn cản con chó to đang muốn nhào tới anh. Lôngvàng đạp lên giày da của anh liếm ống quần hai cái, ngoan ngoãn trở vềnằm sấp bên chân ông nội, lỗ tai ủ rũ cụp xuống, thoạt nhìn có chút uểoải.

Ông nội Quan trấn an sờ sờ đầu nó, bị nó liếm cả lòng bàn tay.

Trên bàn tròn nhỏ đặt một bình trà, một cái ly trà, Quan Hành trực tiếp rótmột ly trà để uống. Nước trà ấm vừa phải, hương vị nhẹ nhàng hơi ngọt,thoáng cái làm tan đi mấy phần nôn nóng trong đáy lòng. Quan Hành thởphào một hơi, hai chân nhấc lên co lại trên ghế.

”Không phải đi tham gia hôn lễ sao, tại sao lại trở về vào lúc này?”

Hai mắt Quan Hành không ánh sáng ngẩng đầu: “Không có gì ạ.”

Ông nội cũng không hỏi nhiều: “Ăn cơm chưa?”

”Chưa ạ.”

”Vậy bảo tiểu Lưu chuẩn bị đồ ăn cho con.” Ông nội Quan cầm chiếc gậy batoong đặt cạnh ghế, gõ vào bắp chân của anh, “Tướng ngồi không đúng!”

Quan Hành rụt cái chân bị đánh lại, “Vậy hay là không ăn đi, lười phải động; tiểu Lưu còn nghễnh ngãng, gọi mà không thưa.”

”Tiểu Lưu nói buổi trưa làm điểm tâm, một lát là được ngay, con đi qua đó cầm điểm tâm lại đây cho ta nếm thử.” Ông nội Quan nói.

QuanHành thở dài, ngoan ngoãn đứng lên làm chân chạy vặt. Khi quay lại mỗitay bưng một cái đĩa, ở giữa còn kẹp một cái, chia ra đĩa đầy nhất làbánh ngọt hạt dẻ, đậu tây cuốn, còn có bánh hoa hồng. Anh mang thứ đóđặt trên bàn tròn nhỏ, rón lấy một miếng đậu tây cuốn bỏ vào trongmiệng.

Miệng nhai ngồm ngoàm nửa ngày, âm thanh còn khôngnói rõ: “Những thứ này quá ngọt, ông chỉ cần nếm thử mùi vị là được, chớ ăn quá nhiều.”

Ông nội Quan cười cười không lên tiếng, tự mình uống trà.

Quan Hành mở miệng một cái là ăn mấy miếng, cuối cùng thoáng có cảm giác no bụng.

”Ông nội, nói cho người một việc - -” Anh chậm rãi nhai hết miếng bánh ngọt hạt dẻ, “Con có bạn gái.”

”Nghe cha con nói.” Ông nội Quan khẽ mỉm cười.

Ăn nhiều có chút ngán, Quan Hành tiện tay ném nửa miếng còn lại cho đạilông vàng, nghiêng cổ nhìn về phía ông nội: “Vậy ông cao hứng sao?”

Bạn gái cũng không phải của nó (QH),cao hứng cái gì. Ông nội Quan cười nhẹ vài tiếng, hỏi ngược lại anh: “Vậy chính con cao hứng sao?”

”Con mất hứng, nhưng mẹ con lại cao hứng. Mẹ con cùng mẹ cô ta là chị emtốt, một lòng muốn để cô ta làm con dâu.” Nghĩ đến mẹ thường hận khôngthể bọc anh lại giao cho Phong Miểu Miểu, Quan Hành không nhịn đượcnhếch môi châm chọc.

”Ba cô ta là thị trưởng tiền nhiệm ởthành phố C, bởi vì nhận hối lộ nên bị phán án. Đúng lúc đó mắt con xảyra vấn đề, cũng chính là lúc mẹ con đưa con đi Mỹ làm phẫu thuật. Mẹ của cô ta bốn phía cầu người, cũng đi tìm nhà chúng con, nhưng mẹ con không ở đây, cha lại là người một thân chính khí cho nên không giúp đỡ...Bởivì chuyện này mà mẹ con luôn thẹn trong lòng, có lẽ cũng oán con cũngnên.

Nói đến đây nhi, Quan Hành đột nhiên quay đầu ánh mắtsáng ngời nhìn ông nội, “Ông nội, bây giờ chỉ có hai người chúng ta, ông hãy nói thật với con, con thật sự không phải con của ba con và ngườiphụ nữ khác bên ngoài chứ?”

Ông nội Quan vốn đang bởi vì cái Quan Hành gọi là “Một thân chính khí” mà vui mừng, sau lại nghe thấyanh nói vậy cầm gậy ba toong gõ vào anh một cái: “Lại nói hươu nói vượnnữa xem ta có đánh con không!”

Quan Hành bắt lấy gậy batoong trực tiếp ôm vào trong ngực, đùa giỡn giả bộ nóng giận:“Con cảmthấy con không phải là con ruột của mẹ con! Từ nhỏ mẹ cũng chỉ yêu QuanTriệt không yêu con.” (Quan Triệt trong bộ tâm cơ của cô bé lọ lem mongmọi người vào ủng hộ ^^)

Nhà cũ của nhà họ Quan ở thànhphố B, nhưng hai vợ chồng Quan Hòa Quang cùng Tưởng Du đã sớm đến thànhphố C lang bạt, công việc rất bận nên sợ không chăm sóc được, chỉ dẫntheo Quan Triệt đi qua. Khi đó Quan Hành vừa tròn một tuổi đã bị để lạibên ông nội, hai người sống nương tựa lẫn nhau, cho nên từ nhỏ Quan Hành đã đặc biệt thân thiết với ông.

Nhưng dù sao trẻ nhỏ vẫnmuốn cha mẹ, khi tốt nghiệp tiểu học, dưới sự kiên trì của Quan Hành,ông nội Quan đưa anh đến thành phố C.

Tưởng Du thiên vị,toàn bộ tâm tư đều đặt trên người ở Quan Triệt, làm tiểu Quan Hành phảichịu ghẻ lạnh. Vốn là một đứa bé ngoan xuất thân trong gia đình cáchmạng, dần dần kết giao với một đám bạn bè hư học phải những cái xấu.

Ông nội Quan cũng không nhịn được thở dài, chính mình tự tay nuôi đứa bé, so với người khác thì ông đau lòng hơn rất nhiều.

”Ông nội, làm một người đàn ông, ông cảm thấy con phải làm như thế nào?”Quan Hành nhìn ông nội, trong đôi mắt đen sâu hút nổi lên tầng ánh sángnhạt. Chính anh cũng nghĩ không ra, chỉ có thể gửi hy vọng vào nơi khácđể có được một chút chỉ dẫn, mà ông nôi lại là người anh tín nhiệm nhất.

Nhưng mà ông nội không trả lời, ngược lại ném trả lại vấn đề: “Vậy phải xem,làm một người đàn ông, con muốn làm như thế nào?”

Quan Hành yếu ớt thở dài. Vấn đề này anh đã nghĩ qua rất nhiều lần, rất khó lí giải.

Trầm mặc một hồi, ông nội Quan đột nhiên cười hỏi: “Con lại vừa ý cô nương nhà ai?”

Quan Hành nghẹn họng một hồi, rất lâu mới phun hai chữ, “Không có.”

-

Phòng làm việc mới được trùng tu đã kết thúc hai thángthông gió, nhân viêncủa phòng làm việc Duyệt Kỷ đã sớm không kháng cự được. Buổi sáng sớmhôm nay họp xong, Vạn Thiên thu dọn đồ đang chuẩn bị rời đi, thấy mộttrong số những người đàn ông ít ỏi trong phòng làm việc giơ tay lên:”Chủ bút, phòng làm việc Đỉnh Nguyên không phải đã hoàn thành rồi haysao, khi nào thì chúng ta chuyển qua?”

Vấn đề này tất cả mọi người rất quan tâm, mấy người vốn đã đứng lên trong thoáng chốc lạingồi xuống, con mắt sáng long lanh nhìn chằm chằm Vạm Thiên: “Đã lâu như thế, chắc mùi cũng đã bay đi hết rồi chứ?”

Lương Kiều cũnghưng phấn xoa xoa đôi bàn tay: “Tôi đã sớm chiếm vị trí tốt, không choai tranh đoạt đâu.” Lúc trước cô phụng mệnh đi xem xét tiến độ trùng tu, đã chọn được vị trí khung làm việc tốt nhất, còn mượn miếng cao su củamấy người công nhân dán tên lên trên.

”Chao ôi!” Mọi ngườilập tức đều mang vẻ mặt khiển trách, Lương Kiều không cho là nhục ngượclại còn cho rằng vinh, đắc ý lắc lư đầu.

”Mấy người đã vậy mà không thể chờ đợi được sao?” Vạn Thiên buồn cười nhìn mọi người.

Một đám người đồng loạt gật đầu, Vạn Thiên buông buông tay, “OK, nếu mấyngười đã không thể chờ đợi như thế, vậy không quan tâm đến chuyện khôngvượt chỉ tiêu nữa, vậy chúng ta chọn ngày hoàng đạo dọn nhà đi.”

Lương Kiều dẫn đầu vỗ bàn trầm trồ khen ngợi, “Hoàng thượng anh minh!”

Nam sĩ ở phòng làm việc khan hiếm, nghĩa là sức lao động cũng ít, ngàychính thức dọn nhà, Vạn Thiên liền thuê công ty dọn nhà đến hỗ trợ. Bọnhọ chỉ mất thời gian một buổi trưa, đã đóng gói tất cả văn kiện cùngthiết bị làm việc ở phòng làm việc cũ dọn qua, mọi người dựa theo vị trí của mình mà chọn chỗ ngồi, sau đó từng người thu thập sửa sang lại.

Hơn bảy giờ thu thập xong, một đám người tầng tầng lớp lớp đi tới nhà hàng mà Vạn Thiên đã đặt trước, ăn mừng thăng quan.

Hơn hai mươi người, cùng ngồi xuống năm chiếc bàn, Hàn Tử Hân xung phongnhận nhiệm vụ gọi thức ăn, Vạn Thiên hào khí phất phất tay, “Đừng kháchkhí, hôm nay là ngày đại hỉ, cứ gọi thoải mái, lúc về báo vào sổ sáchcông!”

Cô ta kêu nhân viên phục vụ mang đến hai thùng bia, mở một hàng đặt trên bàn, mỗi người đều tự cầm một chai.

”Đến đi, chúng ta chạm cốc trước!” Vạn Thiên giơ ly rượu lên, lại cảm thấykiểu trực tiếp này hình như như thiếu chút gì đó, dừng một chút, vỗ vỗLương Kiều, “Đại Kiều đứng dậy nói hộ tôi vài từ.”

”Được rồi!” Lương Kiều nuốt củ lạc trong miệng xuống, đứng lên, “Tạm thời tôi giả bộ lãnh đạo, mấy người tự động coi mặt tôi P thành chủ bút làđược.” (không rõ mặt P là gì???/)

Cô khụ một tiếng, coi chai bia như micro giơ lên bên miệng, kéo dài hơi giả bộ tư thế đọc diễncảm: “Có nguồn sống nên vạn vật sống lại, thời khắc xuân về hoa nở...”

”Xuỵt - -” phía dưới có người vỗ bàn phản đối.

Vạn Thiên cũng vui vẻ, “Cút! Có lãnh đạo X chẳng phân biệt được bốn mùa như vậy sao?”

Lương Kiều cợt nhả: “Nếu như tôi làm lãnh đạo, tuyệt đối là người mang theomọi người cùng nhau tham ô chơi gái. Kỹ nữ không làm chính sự ngốc xlãnh đạo, cho nên chúng ta vẫn nên trực tiếp làm đi.”

VạnThiên đánh cô một cái, còn nói đơn giản hai câu: “Mặc dù mấy năm gần đây ngành sản xuất liên tục không quá khởi sắc, nhưng lượng tiêu thụ củaphòng làm việc của chúng ta coi như không tệ, từ lúc mới thành lập không người nào muốn mua tạp chí của chúng ta, đến bây giờ cũng coi như cótiếng trong giới, toàn bộ dựa vào cố gắng của mọi người. Tôi đại diệncho công ty, đại diện cho phòng làm việc Duyệt Kỷ, thật lòng cảm tạ mọingười.”

Cô vô cùng nghiêm túc cúi người trước mọi người,thời khắc hết sức tuyệt vời, Lương Kiều đứng bên cạnh cô lại tiếp mộtcâu: “Miễn lễ bình thân.”

”Phốc...” Toàn bộ mọi người cười phun.

Vạn Thiên vừa bực mình vừa buồn cười lườm cô một cái, hai tay Lương Kiều đặt trên má, làm vẻ mặt đáng yêu với cô.

”Được rồi tôi không lộn xộn nữa.” Lương Kiều nghiêm chỉnh lại, “Bắt đầu từhôm nay chúng ta chính là tiểu trí thức đi làm ở khu CBD thời thượng,cạn chén cho cuộc sống tiểu trí thức của chúng ta - - “

”Cạn chén cho tiền đồ vô hạn của chúng ta- - “

...

Mọi người vừa uống vừa tán gẫu, không đến một lát sau thức ăn bắt đầu được dọn lên.

Hàn Tử Hân thuận buồm xuôi gió gọi món khai màn, món mặt cùng món canh phối hợp rất khá, lượng đồ ăn cũng thích hợp, được Vạn Thiên khen ngợi cótrình độ. Hàn Tử Hân thận trọng cười, mang theo chút đắc ý.

Nhưng chờ đến lúc nhân viên phục vụ bưng bốn con tôm hùm Australia lên, vẻmặt Vạn Thiên liền cứng lại. Hàn Tử Hân không phát giác, cười nói vớimọi người: “Món này hương vị rất tốt, mọi người có thể nếm một chút, bởi vì giá cả hơi đắt, cho nên không gọi được nhiều.”

Mọi người đều biết thứ này đắt, gọi bốn con rõ ràng không đủ cho hai mươi ngườiăn, bầu không khí nhất thời có chút đông lại.

Thích Tháingồi bên cạnh Hàn Tử Hân dè dặt kéo áo cô ta lại, Hàn Tử Hân cũng phátgiác được bầu không khí giống như không đúng lắm, nụ cười trên mặt chậmrãi biến mất.

Lương Kiều là người có gan lớn, một bên giơchiếc đũa lên chuẩn bị sẵn sàng, một bên nhìn Vạn Thiên có chút hả hênhíu lông mày.

Vạn Thiên tức giận liếc cô một cái, cười vỗvỗ cái bàn: “Còn thất thần làm gì, không nhìn Lương Kiều đã giơ đũa lênrồi sao, mau lên, chậm tay chút nữa sẽ bị cô ấy ăn hết đấy!”

Mọi người lập tức gào khóc cầm chiếc đũa lên.

Vạn Thiên vẫy tay gọi nhân viên phục vụ tới, lại gọi thêm mấy món nữa.

Hàn Tử Hân có chút mất hứng, giận dỗi không động đũa, thấy Lương Kiều cùngmọi người hi hi ha ha tranh giành khí thế ngất trời, nhếch miệng. LươngKiều lơ đãng quay đầu một cái, vừa vặn bắt gặp ánh mắt khinh thường củacô ta, lập tức hất cằm, dựng dựng ngón giữa.

Hàn Tử Hân hừ lạnh một tiếng, nhìn mọi người trong chốc lát, nói muốn đi toilet, một mình đi ra ngoài.

Cũng không biết ở toilet gặp chuyện gì tốt, lúc cô ta trở lại trạng thái cảngười đều thay đổi, khóe miệng mang theo nụ cười như có như không, nhiều lần dùng ánh mắt vừa giống như thương cảm vừa giống như khi dễ nhìn vềphía Lương Kiều, làm cho Lương Kiều không giải thích được.

Đợi đến lúc hơi yên tĩnh một chút, cô ta dùng giọng nói mà tất cả mọi người đều nghe thấy kêu Vạn Thiên một tiếng, mỉm cười nói: “Lúc vừa rồi tôiđi toilet gặp được bạn trai tôi, hôm nay anh ấy cũng hẹn bạn ăn ở đây.Anh ấy là khách VIP ở chỗ này, hóa đơn hôm nay ghi vào của anh ấy làđược rồi.”

Công ty đồng nghiệp tụ hội, không có đạo lýnhường một cái công nhân viên bạn trai mời khách, Vạn Thiên mới vừa muốn cự tuyệt, Lương Kiều một bên vỗ mạnh bàn một cái, làm cô sợ hết hồn.

”Quá giỏi!” Lương Kiều giơ tay lên cao, “Nhân viên phục vụ, mang đến bốn con tôm hùm lớn!”

Khóe miệng Hàn Tử Hân co rút một cái, trong lòng nhất thời nghẹn một ngụm khí.

Tác giả có lời muốn nói:( đoạn kịch ngắn hoa tâm của cây cải đỏ nhỏ)

Lúc học năm lớp ba, Quan nhị cầm ảnh chụp chung với cả lớp về nhà cho ông nội xem.

Quan nhị: Bên trong này có cô gái con nhìn trúng.

Ông nội: Cái nào?

Quan nhị: Người này, người này, còn có người này.

Ông nội: →_ →
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.