Cao Tàm đã biết Du Luân là đội trưởng, vì đội trưởng không có dị nghị gì với ý kiến của anh ta, vậy các đồng đội bên ngoài chắc chắn cũng không.
Sau khi ra ngoài, Cao Tàm mới nhận ra, mình đã suy nghĩ nhiều rồi.
Không phải tất cả đội trưởng đều có lực uy hiếp mạnh mẽ và cảm giác áp bách, cũng có những đội trưởng cùi bắp như Du Luân, ngay cả một đội viên cũng không thể trấn áp được.
Nói cách khác, thuyết phục được Du Luân cũng vô dụng, anh ta vẫn phải tiếp tục xử lý một, hai, ba, bốn, năm, năm đội viên còn lại.
Ra khỏi phòng làm việc, Cao Tàm kể lại ngắn gọn cuộc trò chuyện giữa Du Luân và mình, nhấn mạnh sự sắp xếp cuối cùng.
Thiệu Nam Dung và Quách Cảnh Bân còn chưa nói gì, Tịch Viễn đã đứng dậy trước, hắn cau mày nhìn Cao Tàm, “Ba người mấy người, sáu người bọn tôi, tại sao mấy người lại là nhóm đi tìm đội thích hợp. Hơn nữa khi mấy người đi tìm thì bọn tôi làm gì, cậu muốn loại chúng tôi khỏi hoạt động này à?”
Khổng Duy Cần nhìn Du Luân rồi nhìn Cao Tàm, cũng không đồng ý, “Hay là đi cùng đi, nhiều người nhiều sức.”
Nhan Hành Thạc nhìn chằm chằm Cao Tàm, giọng điệu khó chịu, “Cậu định để em ấy ở lại đây mãi sao? Cho dù tìm đội mất mấy năm thì em ấy cũng phải ở lại đây suốt, không được rời một tấc à?”
Cao Tàm bỏ qua hai người đầu tiên, nhìn thẳng vào Nhan Hành Thạc, trả lời rất thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-sinh-ton-trong-vuong-mien/2195082/quyen-6-chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.