Triệu Tòng Huy không hiểu ý nghĩa mặt chữ của câu này. Sở thích lớn nhất trong cuộc đời cậu ta chính là chơi game, sau khi vào Vương Miện khoan nói đến game online, thậm chí cậu ta còn không thể chơi game 1 người đơn giản nhất. Ngày nào cũng bị Vương Miện chơi như trò chơi, các đồng đội thì không có hứng thú với game online. Giờ nghĩ kỹ lại, ngay cả bản thân cậu ta cũng đã lâu rồi chưa nhớ đến số ít tài khoản game mà mình tốn bao nhiêu là công sức và tiền sinh hoạt.
Bây giờ đột nhiên được nhắc lại, Triệu Tòng Huy có cảm giác như gặp được đồng hương, muốn hỏi thêm vài câu, nhưng thời điểm không đúng.
Mĩ Linh tin họ, hoặc là nói tạm thời tin lời họ, sau đó cô đề nghị làm một thỏa thuận.
“Ta giúp các ngươi giải quyết ác ma, các ngươi giúp ta tìm một người.”
Hình như Du Luân đã biết người đối phương muốn tìm là ai rồi.
Mĩ Linh lộ ra một chút lo lắng, cô nói nhanh: “Anh ấy tên là A Phổ, trước đây là người hầu trong trang viên, sau khi mắc sai lầm thì bị ba mẹ ta đuổi đi, ta đã tìm anh ấy rất lâu nhưng vẫn không tìm thấy.”
Miêu Thắng Nam yếu ớt hỏi: “Cái này, trời đất bao la, nếu anh ta bị đuổi tới một nơi rất xa, vậy sao chúng tôi giúp cô tìm được?”
“Không, anh ấy đang ở trong trang viên này.” Mĩ Linh trả lời một cách chắc chắn.
Miêu Thắng Nam tò mò, “Tại sao?”
Mĩ Linh lại cau mày, “Bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-sinh-ton-trong-vuong-mien/2195071/quyen-5-chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.