Trừ khi là người được huấn luyện nghiêm khắc, nếu không sau khi nghe thấy từ “nguy hiểm”, phản ứng đầu tiên của mọi người là ngẩng đầu nhìn xem “nguy hiểm” chính xác trông như thế nào, sau đó nếu có thời gian mới bỏ chạy.
……
Hiển nhiên, bây giờ không có thời gian, không chỉ không có thời gian, mà còn không có không gian.
Cầu thang vốn đã hẹp, bây giờ mười người cùng chen chúc một lúc, những đồng đội ở phía sau không biết phía trước đang xảy ra chuyện gì, còn đẩy người ở trước thúc giục nhanh di chuyển. Cứ thế qua lại, hai đội giống như cá mòi đóng hộp, lên không được mà xuống cũng không xong. Chờ đến khi hai “nguy hiểm” cũng đến đây, trông họ còn đáng thương hơn.
Nhị tiểu thư Mĩ Linh cùng một người khác đồng thời xuất hiện, một người ngước lên, một người nhìn xuống, người kia nghiền ngẫm nhướng mày, trong khi vẻ mặt Nhị tiểu thư không có thay đổi gì rõ ràng.
Người kia thong thả mở miệng, trên mặt còn mang theo nụ cười ôn hòa thường ngày, “Nhiều người như vậy à. Ừm, tôi sẽ không hỏi về mấy cái món lòng này đâu, về phần ngài, tiểu thư Mĩ Linh tôn quý, ngài cũng là đồng lõa của con rồng đấy ư?”
Khăn Quàng Đỏ bị câu nói này làm sửng sốt luôn, bọn họ cố gắng giảm bớt cảm giác tồn tại, giao tiếp bằng giọng hơi.
Nhan Hành Thạc: “Rồng?”
Triệu Tòng Huy: “Đồng lõa??”
Miêu Thắng Nam: “Cũng???”
Du Luân: “Món lòng????!”
Đội viên khác: “……”
Đội trưởng, đến lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-sinh-ton-trong-vuong-mien/2195070/quyen-5-chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.