Mọi người trong điện hai mặt nhìn nhau, một lúc lâu sau không ai lên tiếng phụ họa. 
Minh Liễu đi cùng Lan phi đột nhiên nhìn lão, theo bản năng mở miệng muốn nói cái gì đó. Thế nhưng một giây sau đã bị Lan phi cắn răng trừng trở về. 
Cảnh tượng này giống như một cơn ác mộng, từ ngày Văn Thanh Từ xuyên sách đã không ngừng diễn giải trong đầu. 
Bây giờ, cơn ác mộng cuối cùng đã trở thành sự thật. 
Có lẽ sự khác biệt duy nhất giữa hiện thực và cơn ác mộng chính là cảm xúc tràn ngập trong lòng Văn Thanh Từ lúc này không phải là sợ hãi, mà là cảm giác tội lỗi còn có chua chát… 
Trong lòng Văn Thanh Từ đã không còn ý thức, chỉ còn lại ký ức mạnh mẽ hỗ trợ y nói xong 
Biểu cảm cũng là nụ cười nghi thức và dịu dàng. 
"Việc dùng thuốc hàng ngày của bệ hạ đã được định ra, tạm thời cũng không có nhu cầu thử nghiệm thuốc." Văn Thanh Từ thản nhiên nói. 
“...... Ái Khanh nói rất đúng. "Hoàng đế rốt cục cảm thấy mỹ mãn chậm rãi nở nụ cười, lúc này ngay cả chứng đau đầu vẫn luôn quấy nhiễu lão cũng biến mất sạch sẽ. 
"Bảo kiếm sắc là nhờ mài giũa, đại hoàng tử hẳn là sẽ trưởng thành hơn sau khi ra chiến trường rèn luyện một phen " Lão trầm giọng nói. 
Nói xong, ánh mắt Hoàng đế xuyên qua đám người. 
Trong khoảnh khắc bị lão nhìn thấy, ngay cả chân Tam hoàng tử cũng run rẩy không khống chế được. 
Tạ Quan 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-sinh-ton-cua-thai-y-hac-lien-hoa/2944164/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.