Cố Nghịch vừa đẩy cửa ra đã giật mình.
Thân hình cục lông nhỏ co thành hình núi, biểu cảm lạnh băng. Móng thỏ quý giá vốn dĩ dễ tổn thương bấy giờ lại đang đè trên mặt đất.
Cố Nghịch: "Cẩn thận vết thương."
Cục lông nhỏ bị sốc luôn rồi, đến tận bây giờ mà vẫn còn gạt ta, trông ta giống cái loại thỏ ngốc lắm hả?
"Khá hơn một chút rồi à?" Cố Nghịch cởi áo khoác nói.
Cục lông nhỏ giơ móng thỏ hoàn toàn không thương tổn sạch sẽ lên cho hắn xem.
Cố Nghịch dừng một chút rồi bình tĩnh nói: "Khôi phục tốt đấy."
Cục lông nhỏ: "..."
Cố Nghịch không nhịn được, bả vai khẽ run lên.
Tại sao cái tên này lại tồi như vậy hả!
Chờ ta biến thành hình người là anh tiêu đời!
Cục lông nhỏ hung hăng liệt mối thù này vào sổ nợ.
Cố Nghịch ôm nó lên giường: "Một hơi ăn nhiều như vậy cũng không sợ khó chịu sao?"
Rõ ràng là tại anh ta ngốc ở trong phòng tắm lâu quá, mình đói bụng nên mới lục tủ lạnh tìm đồ ăn mà.
Cục lông nhỏ vẫy vẫy chân thỏ, ý bảo hắn lại đây.
Cố Nghịch kề sát vào, sau đó trên mặt bị hôn mạnh một cái.
Thấy sợ chưa?
Cố Nghịch: "..."
Hắn nhịn cười.
Cục lông nhỏ hùng hổ phát tiết xong, trong lòng thoải mái hơn nhiều, nằm sải lai ra giống như đại gia.
Cố Nghịch rũ mắt xuống.
Cục lông nhỏ lập tức ngồi đàng hoàng lại.
...
Cố Nghịch đang đọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-nuoi-duong-cuc-long-nho-dinh-nguoi/3048534/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.