Cố Nghịch nhìn hai mắt nó rồi cười ra tiếng, không tiếp tục trêu nó nữa mà buông tay ra.
Tại sao cái người này lại hư như vậy chứ!
Cố Nghịch nói: "Có phải là không mọc ra không?"
Anh đang nói bậy cái gì đó hả!?
Ta có đó được chưa! So với anh thì thứ đó của bọn ta còn...
Thỏ con khựng lại, đột nhiên nhớ ra những chuyện không nên nhớ, kích thích quá lớn, hốc mắt nó dần hồng lên.
Cố Nghịch ngẩn người, cho rằng mình bắt nạt nó đến khóc, thế là hắn hơi hé miệng nói: "Vừa rồi tôi nói đùa thôi."
Cục lông nhỏ không có động tĩnh gì, một lát sau, nó chẳng nói chẳng rằng chạy phắn về ổ của mình, co thân lại thành một quả bóng, không biết là suy nghĩ cái gì.
Có phải nó giận rồi không? Cố Nghịch rối rắm trong chốc lát, sau đó đẩy cửa phòng ra lại gần.
Mất một lúc lâu mà cũng không biết phải nói gì.
Cố Nghịch ho nhẹ một tiếng.
Cục lông nhỏ liếc mắt nhìn hắn một cái.
Cố Nghịch vẫn chưa quen với việc chủ động nói chuyện với người khác, mất tự nhiên nói: "Bé bông xù."
Cục lông nhỏ: "..."
Tên xấu xa này. Cục lông nhỏ mất tự nhiên mà thu lại mười tấm thẻ vợ tốt bản thân đã phát cho hắn.
Cố Nghịch lạnh lùng hôn lên đầu nó một cái, cho rằng nó sẽ vô cùng vui sướng mà ngã uỵch xuống giống như trước.
Nhưng không ngờ lần này thỏ con lại tách ra khoảng cách với hắn.
Sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-nuoi-duong-cuc-long-nho-dinh-nguoi/3048532/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.