Bầu không khí trên bàn ăn rất quỷ dị, thỏ con vốn định lén ăn sô cô la nhưng cuối cùng lại không ăn nữa mà ngoan ngoãn ăn rau khô.
Anh ta bị làm sao vậy? Thỏ con vừa ăn cà rốt khô, vừa lén quan sát hắn.
Cố Nghịch mở miệng phá vỡ bầu không khí im ắng này: "Sau này tự về ngủ ở chỗ mình đi."
Tại sao chứ? Động tác ăn uống của cục lông nhỏ dừng lại, khó hiểu nhìn về phía hắn.
Cố Nghịch không nói tiếp nữa.
Nhưng ta có tắm rửa sạch sẽ mà, thỏ con phơi bộ lông trắng phau mềm mại của mình ra cho hắn xem.
Hơn nữa ta cũng ngủ ngoan ơi là ngoan. Thỏ con ngoan ngoãn ngẩng cái đầu bông xù lên.
Cố Nghịch bình tĩnh cất đĩa đi.
Một lát sau, thỏ nhỏ nhìn theo hắn rời đi, do dự không biết có lên xin một cái hôn hay không.
Như vậy đi, nếu anh ta quay đầu lại nhìn mình một cái thì mình sẽ xin anh ta hôn một cái vậy. Thỏ con nhủ thầm trong lòng.
Thế là nó căng thẳng nhìn bóng lưng Cố Nghịch.
Nhưng Cố Nghịch lại không nhìn nó.
Thỏ nhỏ ỉu xìu, đang muốn rủ đầu xuống thì
Cố Nghịch quay đầu lại.
Thỏ con lập tức nhào tới, vui quá đi.
Có phải hôm nay tên này hơi khác thường không vậy?
Cố Nghịch bất đắc dĩ ngồi xổm xuống rồi nhẹ nhàng nói: "Ngoan ngoãn ngốc ở nhà đi đấy."
Thỏ nhỏ gật gật đầu rồi đưa đầu nhỏ đến gần, muốn để hắn hôn mình một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-nuoi-duong-cuc-long-nho-dinh-nguoi/3048528/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.