Sáng hôm sau, Vân Dã mở mắt ra trong phòng đã không còn thân ảnh của sư tôn.
"Sư tôn?" Hắn ngồi dậy, vô thức nhìn quanh.
Trong phòng không có người khác, càng không có mùi hương của người nọ, chỉ có hắn và....con thỏ ngủ như chết.
Vân Dã đụng đụng Bạch Đồ, không xác định hỏi:"Nhuyễn Nhuyễn, tối qua sư tôn ta đã tới sao?"
Bạch Đồ bị hắn đánh thức ngáp một cái, chân đẩy tay Vân Dã ra, cuộn mình trong khuỷu tay hắn tiếp tục ngủ.
Đồ đệ ngốc.
Những ngày qua Bạch Đồ càng ngày càng buồn ngủ, đợi tới khi y hoàn toàn tỉnh ngủ, đã là ở trong túi của Vân Dã mang về Thiên Diễn Tông. Bên ngoài không biết vì sao rất huyên náo, Bạch Đồ trong túi không kiên nhẫn đè tai cuộn người, vẫn có thể nghe thấy âm thanh bên ngoài.
Cậu đẩy ra một khe hở nhìn ra ngoài, Vân Dã đang đi qua sơn môn Thiên Diễn Tông.
Nơi đây không còn tĩnh lặng như xưa, đông đảo đệ tử tu chân phục sức khác nhau (quần áo trang sức) đứng trước sơn môn (cửa),người tới người đi vô cùng náo nhiệt.
Bạch Đồ hoảng hốt, hoàn hồn lại, trước đó đích xác Lăng Vi Quân đã nói với y nửa tháng sau các đại tông môn sẽ tập trung ở Thiên Diễn Tông, cùng thương nghị làm sao đối phó với Ma Uyên.
Thì ra nửa tháng đã trôi qua nhanh như vậy sao?
Tai Bạch Đồ cụp xuống, rút về trong túi.
Trước đó Tuân Dịch nói qua, tiên dược cho y chỉ đủ giấu nửa tháng.
Bạch Đồ sờ sờ bụng, nơi đây lúc hình người vẫn bằng phẳng, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-duong-thai-cua-tien-ton-bach-tho/1797907/chuong-23-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.