Tần Nhược Thủy thở dài một hơi, nếu biết lực chú ý của Trang Yến kỳ ba như vậy, ban đầu hắn còn lo lắng cái gì chứ!
Hắn gật đầu, nói với Trang Yến: "Có thể, nhưng phải chờ ít nhất hai năm."
Vậy thì không thành vấn đề, trong nháy mắt Trang Yến cảm giác ngọn núi đè nặng sau lưng mình từ khi mang bầu đứa trẻ đã được tháo xuống, cậu còn tưởng rằng nhóc con trong bụng sẽ mãi phải nuôi trong bể cá, không thể ra ngoài gặp mọi người, tương lai sẽ phải thả nó về với biển khơi, mình sẽ không còn được gặp lại đứa bé nữa.
Bây giờ thì tuyệt, hai năm sau đứa bé sẽ mọc chân, cậu có thể đưa nó đến nhà trẻ, dẫn nó đến công viên giải trí.
Hình như trứng cá trong bụng cũng hiểu được tiếng lòng Trang Yến, kích động nhảy một cái, Trang Yến đặt tay lên bụng, vỗ về đứa bé.
Hai người không nói thêm gì nữa, Trang Yến ngồi lẳng lặng bên bể bơi, nhìn đuôi cá màu bạc của Tần Nhược Thủy, bản thân Tần Nhược Thủy đã nhận, hắn chính là người cá dưới đáy biển, ban nãy cậu nhắc tới trứng cá có lẽ cũng coi như phương pháp giải trừ kinh hãi, bây giờ nhớ lại, vẫn cảm thấy không chân thực.
Trang Yến hồi tưởng lại quãng thời gian mình ở dưới đáy biển, dù sao cậu cũng không nhìn thấy, thế nên sẽ thường ghép mặt Tần Nhược Thủy vào khuôn mặt người cá, mỗi lần làm xong cậu còn cảm thấy có lỗi người đại ca người cá, quay đi quay lịa, hóa ra là chính người ấy thật.
Cậu cúi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-cong-luoc-nguoi-ca-mat-tri-nho/614346/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.