*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Trang Yến cảm thấy Tần tiên sinh trước mắt quả là đáng yêu, cậu có chút muốn đi lên chọc má Tần Nhược Thủy, hoặc là ôm hắn vào lồng ngực rộng rãi mà ấm áp của mình. 
Tần Nhược Thủy vừa nâng mắt đã thấy vẻ mặt nhộn nhạo của Trang Yến, nhân loại lại đang nghĩ cái gì? Hôm qua đi nhảy xong đến giờ vẫn chưa nguội đầu được hả? 
Nghĩ vậy, tâm trạng vừa mới khá lên của Tần Nhược Thủy lại trầm xuống trong nháy mắt. 
"Tiên sinh?" Trang Yến lại gọi một tiếng, đáng tiếc Tần Nhược Thủy lòng vững như sắt, mặt lạnh như băng, không thèm để ý Trang Yến. 
Trang Yến yên lặng than thở trong lòng, lần tới gặp Vương Thừa Tông, nhất định phải nện cho cậu ta bại liệt nửa người! 
Cậu dày mặt, Tần Nhược Thủy bịt tai không nghe, cậu nghĩ nghĩ, đoạn lấy một đôi găng trắng hếu từ trong túi quần, đặt hai tay lên đầu gối Tần Nhược Thủy, giọng nói khẩn khoản, nói với Tần Nhược Thủy: "Tiên sinh, về sau tôi không đến quán bar nữa, được không? Ngài đừng giận mà." 
Tần Nhược Thủy nhìn hai cái tay vắt lên đầu gối mình của Trang Yến, cách mấy tầng vải vóc, nhiệt độ cơ thể ấm áp của nhân loại từ từ truyền đến, hẳn là Tần quản gia đã nói với Trang Yến, hắn không thích người khác chạm vào mình, đeo găng cũng không thích. 
Gần đây nhân loại càng ngày càng lớn mật, là hắn cho cậu ta tự do vượt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-cong-luoc-nguoi-ca-mat-tri-nho/614318/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.