Trang Yến nói với ông Trang vài chuyện liên quan đến nhà họ Văn, thế nhưng ông Trang cũng không xúc động lắm, làm cho một giỏ lời an ủi Trang Yến dồn tâm chuẩn bị không biết nói cùng ai.
Không ngờ, ông Trang lại còn nói ra những lời chấn động, ông nói với Trang Yến: "Chắc hẳn cậu ta không phải con cháu nhà mình đâu."
Nếu không phải vốn đã có suy đoán này, ban đầu ông cũng sẽ không để mặc cho Lý Hiểu Đan mang Văn Vũ Thuấn đến nhà họ Văn. Chỉ là không nghĩ tới, cuối cùng chuyện này lại làm hại Trang Yến.
Trang Yến nhất thời không biết nói sao, cậu cũng không ngờ, Văn Vũ Thuấn cũng không phải cháu trai của ông Trang, Lý Hiểu Đan đúng thật là trâu bò.
Ông Trang xoa đầu Trang Yến, "Nếu con muốn trở về nhà họ Văn, cứ trở về đi, dù sao chăng nữa họ cũng là bố mẹ đẻ của con."
"Không trở về." Trang Yến lắc đầu.
Gì mà trở về? Đây là ông Trang không biết những chuyện nhà họ Văn đã làm, nếu biết được, có khi ông còn có thể cầm chiếc dao phay vọt thẳng đến nhà họ Văn.
"Ầy," Ông Trang thở dài một tiếng, lòng ông hy vọng Trang Yến ở lại, nhưng nhà họ Văn nghe ra lớn mạnh hơn lão già như ông, ông cũng hy vọng Trang Yến có thể sống một cuộc đời êm ấm.
"Con không nghĩ thêm chút à?"
Trang Yến thờ ơ nói: "Nhà họ Văn có tận ba đứa con trai, cần con làm gì."
"Hở?" Ông Trang chớp mắt mấy cái, không phải chỉ có hai đứa hả?
"Sao lại có ba?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-cong-luoc-nguoi-ca-mat-tri-nho/614317/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.