Tân Manh dồn sức mở mắt ra, phát hiện mình đang nằm trên mặt đất vừa cứng vừa lạnh, cậu muốn đứng dậy, nhưng đầu lại choáng váng không chịu nổi, không nhịn được ấn ấn huyệt thái dương, mơ hồ cảm thấy hình như mình đã quên mất chuyện gì, nhưng làm sao cũng không nhớ nổi.
Cậu chậm rãi nhớ lại những chuyện xảy ra lúc trước, hình như bọn họ đi vào một trò chơi khủng bố, tang thi ở khắp nơi, cuối cùng cậu dưới sự bảo hộ của vị đội hữu mới Du Nghị thuận lợi thăng cấp, sau đó... Sau đó thì sao? Cậu nhìn hoàn cảnh xa lạ xung quanh, đây là trò chơi thứ hai sao?
Cây rừng rậm rạp, núi non chập chùng, tiếng côn trùng rỉ rích cùng tiếng chim hót không dứt bên tai, Tân Manh đang ngồi trên một bãi đất, xuyên qua ánh mặt trời vụn vặt, có thể thấy sơn cốc phía dưới.
(Sơn cốc = khe núi, thung lũng)
Bên trong sơn cốc có một thôn xóm rất lớn, nhà gạch ngói được xây dựng rải rác không theo quy luật, còn mơ hồ thấy được bóng người lui tới trên đường đất.
Đây là một thôn xóm trong sơn cốc bị dãy núi nhỏ vây quanh, theo núi cao chập chùng xung quanh, chỉ có một con đường thông ra ngoài, ở ngay dưới chân Tân Manh, cũng chỉ còn nơi này có độ cao thấp hơn, tạo thành một vùng lõm nhỏ, cậu quay người nhìn về sau, chỉ thấy được một mảnh tối tăm, vươn tay ra sờ, như có một vách tường vô hình đứng ở đó, phá hủy đường lui.
Xem ra chỉ có thể đi về phía trước.
Những Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-chay-tron-khoi-game-kinh-di/3912966/chuong-19.html