Hùng Gia Bảo đã chết, Tề Tiểu Quỳ cũng chết, đội ngũ sáu người, bây giờ chỉ còn bốn người.
Bốn người bàn bạc với nhau, quyết định tối nay tập trung ở phòng khách qua đêm trước đã, khôi phục mấy phần thể lực, sáng sớm hôm sau sẽ xuất phát, đi về phía Đông.
Phòng khách rất rộng rãi, mỗi người đều tìm vị trí khác nhau, Tân Manh và Du Nghị chiếm lấy ghế sô pha mềm mại, ghế sô pha rất dài, đủ cho hai người mỗi người dựa vào một đầu, Lý Hữu Căn ôm chăn đệm từ trong phòng đặt ở góc tường cách xa hai người, định nằm trên đất ráng ngủ một giấc, khiến người ta bội phục nhất là Đổng Tu, cho dù ở trong tình trạng như thế này, cho dù hôm nay đã tốn rất nhiều sức lực, hắn vẫn không chịu ủy khuất bản thân, phí rất nhiều sức lực để lôi ra một chiếc giường đơn nặng nề từ trong phòng rồi nằm ngủ trên đó.
Sau khi mọi người chuẩn bị xong, căn phòng chìm vào yên tĩnh, chỉ có tiếng hít thở nhè nhẹ như có như không.
Trong không gian tối mù, thân thể Tân Manh nửa dựa lên ghế sô pha, xem ra là đang ngủ, qua nửa ngày sau, lại mở mắt ra, trong mắt không có chút buồn ngủ nào.
"Không ngủ được?" Một giọng nam trầm thấp bỗng nhiên vang lên bên tai cậu, dọa Tân Manh nhảy dựng, một lúc sau mới phản ứng kịp, thì ra là Du Nghị, y cũng tỉnh.
Cậu nghiêng đầu sang chỗ khác, đánh giá người đàn ông mà hôm nay mới gặp lần đầu, lại không hiểu sao khiến cậu cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-chay-tron-khoi-game-kinh-di/3912963/chuong-16.html