Đôi khi Renault cảm thấy những ngày tháng này đẹp tựa như đang mơ vậy.
Hắn đã thành đọa thú, thế mà còn khôi phục được, còn được cưới á thú nhân mình yêu, thậm chí có cả đứa con bé bỏng sắp chào đời.
Hắn thật sự quá may mắn, quả thực là người may mắn nhất trên đời này!
Có điều, tuy rằng hiện tại thực sự hạnh phúc, nhưng thỉnh thoảng cũng sẽ gặp vài tình huống chịu không nổi.
Ngay cả khi biết mình thành đọa thú hắn vẫn có thể mau chóng chấp nhận hiện thực, chưa từng khóc lóc chưa từng sợ hãi như Renault, vậy mà khi Jones sinh hài tử lại khóc lóc vật vã, tới mức hôn mê luôn.
Hắn theo Jones vào phòng sinh, sau đó, bác sĩ lớn tuổi điềm tĩnh đỡ đẻ, hắn bắt đầu run lên khóc nức nở, khi Jones thuận lợi sinh xong đứa bé, hắn liền lăn ra bất tỉnh nhân sự.
Jones: "..." Khoa trương tới vậy sao? Tên gia hỏa này trước kia bị người ta đánh tới huyết nhục mơ hồ còn cười được kia mà? Hiện tại sao lại vô dụng như vậy?
Nhờ có Thư Thư điều dưỡng thân thể mà y sinh con vô cùng thuận lợi, nhưng vẫn còn đau, có hơi bực với Renault, kết quả, y đang định cáu kỉnh, Renault lại ngất mất rồi.
Y, một á thú nhân vừa sinh xong hài tử, còn phải lo chăm sóc cho cả thú nhân của mình nữa hay sao?
Vốn dĩ nên là Renault ôm y tới giường bên kia, hiện tại... Jones chỉ đành để người máy giúp đỡ, sau đó người máy lại đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-chan-dat-thien-dich/3078766/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.