Đọa thú tinh cầu là một tinh cầu nguyên sơ được đế quốc Thú Nhân phát hiện mấy ngàn năm trước, nhưng đối với đế quốc Thú Nhân mà nói, tinh cầu này là một thứ bỏ đi.
Trên đó chẳng nhiều khoáng sản, nguồn nước ít ỏi, đất đại cằn cỗi, không khí ngột ngạt, sinh vật trên đó đều sống cô độc và cực kỳ hung ác.
Viên tinh cầu như vậy, nếu gần thủ đô tinh, các thú nhân có thể lo liệu được, dùng tiền cải tạo nâng cấp để phù hợp làm nơi cư trú, nhưng nó lại ở xa thủ đô tinh.
Xa đã đành, khoáng sản lại không có! Nói cách khác, hoàn toàn không có giá trị khai thác nào!
Thiêm tư tinh cầu tuy là xa xôi, ít ra vẫn có sản vật phong phú cảnh sắc tuyệt đẹp, viên tinh cầu này thì có cái gì? Đế quốc Thú Nhân tiến hành một cuộc thăm dò xong, liền bỏ qua.
Cứ vậy bỏ hoang nhiều năm, một ngày nào đó, người đế quốc lại nhớ tới, tiện thể nghĩ ra tác dụng của nó – lưu vong đọa thú.
Ở đế quốc Thú Nhân, hàng năm vì lý do nào đó đều có vài đọa thú xuất hiện, mà thú nhân đã thành đọa thú rồi, thế nào cũng sẽ gây chuyện thị phi.
Có vài đọa thú bị người hãm hại mới mất thú hạch, bọn họ tất nhiên muốn báo thù.
Có đọa thú xảy ra chuyện liền bị người yêu sợ hãi, không chịu đựng được, tâm tính đại biến mới hại người.
Lại có một số cảm thấy cuộc đời bất công, trả thù xã hội...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-chan-dat-thien-dich/3078701/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.