Edgar mệt mỏi chừng mấy ngày, vốn đang mơ màng muốn ngủ thiếp đi, trong nháy mắt đuôi bị quăng di, lập tức tỉnh táo lại.
Tiểu á thú nhân đã hôn mê 3 ngày, 3 ngày nay hắn luôn túc trực bên người cậu, sợ cậu có chuyện gì, giờ tiểu á thú nhân tỉnh rồi, đương nhiên là hắn sẽ thấy vui hơn ai hết.
Vui thì có vui, nhưng Edgar cũng hiểu, đã đến lúc mình nên rời đi rồi.
3 ngày nay tiểu á thú nhân vẫn gặp ác mộng, cả ngày lẩm bẩm "đừng ăn ta", tuy hắn không hiểu ngôn ngữ cậu nói vậy nghĩa là chi, nhưng trước kia khi thấy hắn, cậu cũng từng hô lên như vậy.
Tiểu á thú nhân trong mộng run lẩy bẩy, thậm chí có lúc cả người cứng ngắc, đều vì sợ hãi, mà đối tượng cậu sợ hãi, chính là hắn.
Biết được điều đó, Edgar không khỏi đắng lòng, nếu không phải tiểu á thú nhân cần có người chăm sóc, còn hết lần này tới khác nắm đuôi hắn không cho đi, hắn nhất định sẽ không còn mặt mũi ở lại chỗ này nữa.
Hiện giờ tiểu á thú nhân đã tỉnh lại, hắn cũng nên đi thôi... Thu hồi đuôi mình, Edgar bò ra khỏi hang động.
Thư Thư hoàn toàn không chú ý tới rắn bự đang đi khỏi, giờ cậu vẫn còn hơi mơ màng, bởi vì lúc tỉnh dậy chưa hết kinh hãi, trong đầu đột nhiên hạt ngọc hồng lại truyền tin tức cho cậu.
Hạt ngọc hồng vẫn thường như vậy, tỷ như phương pháp bắt đầu tu luyện, hay những thứ linh tinh cần chú ý khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-chan-dat-thien-dich/3078579/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.