Con ngươi trong mắt Sở Hiêu Trần xoay tròn, giương mắt nhìn chằm chằm Tạ Linh Dụ, màu máu trong mắt vẫn giữ nguyên. 
Vẻ mặt của người dân không giống nhau, có người nghền nghệt, có người tức giận, có người không có phản ứng. 
Tạ Linh Dụ kéo kéo linh tuyến, những linh hồn đó giống như chuông gió bị lay động, vang lên mấy tiếng leng keng. 
Sau đó linh hồn ào ào bay lên trên, linh tuyến không ngừng ngắn lại, dường như muốn xé nát những linh hồn đó, nhưng chúng nó dường như không cảm nhận được. 
Tạ Linh Dụ buông tay, linh hồn không bị khống chế như nước mưa chảy ngược biến mất trên bầu trời. 
"Thú vị đấy." Tạ Linh Dụ nhìn bàn tay trống không nói. 
Những vạt nắng nhu mì trên bầu trời bất tri bất giác trở nên chói chang, dường như muốn nướng chín người ta. 
Rõ ràng vừa nãy vẫn còn khá lạnh, nhiệt độ tăng dần theo những linh hồn bay lên trời. 
Chỉ chốc lát, Tạ Linh Dụ cảm thấy bản thân bị ánh nắng chói chang chiếu đến hơi đau đầu. 
Có lẽ là do thân thể trẻ con yếu ớt, Tạ Linh Dụ nghĩ. 
Tạ Linh Dụ híp mắt, muốn nhảy xuống khỏi cục đá nhanh chóng đi tìm biên giới ảo cảnh, nếu nhiệt độ tiếp tục tăng anh sẽ chết mất. 
Anh nhấc chân muốn tiến lên hai bước đến rìa cục đá, bởi vì cục đá này khá lớn so với anh hiện tại, không thể một bước nhảy xuống luôn. 
Chỉ là anh không ngờ bởi vì đau đầu chóng mặt dẫn đến hoa mắt, bước 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-cham-soc-tieu-zombie/2004694/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.