Trong thời đại ngành giải trí phát triển mạnh mẽ như hiện nay, người phát trực tiếp không lộ mặt thì về cơ bản không thể nổi tiếng được.
Nhưng người phát trực tiếp này lại hát rất nghiêm túc.
Hát xong bài đầu tiên, cậu ta nhỏ giọng nói: "Gần đây tôi có viết một bài hát mới, tên là Vực Sâu, đây là lần đầu tiên tôi hát, tôi muốn hát cho mọi người nghe."
Giọng cậu ta nghe rất ngại ngùng, dường như dù số người trong phòng phát trực tiếp không nhiều, không lộ mặt thì cậu ta vẫn cảm thấy căng thẳng và xấu hổ.
Mà mọi người trong miệng cậu ta cũng chỉ có năm người.
Tiếp theo là một đoạn âm thanh sột soạt, cậu ta dường như đang chuẩn bị, trong lúc chờ đợi thì lại có hai trong số năm khán giả rời đi.
Tiêu Hòa kiên nhẫn chờ đợi.
Rất nhanh, một đoạn âm thanh guitar êm ái truyền đến.
Khẽ gảy những nốt nhạc, người phát trực tiếp bắt đầu khẽ hát.
Đây là bài hát do chính cậu ta sáng tác, Tiêu Hòa chưa từng nghe qua nhưng lại thấy hay một cách bất ngờ.
Lời bài hát miêu tả một vực sâu tối đen không thấy đáy, không nhìn thấy ánh sáng mặt trời và hy vọng.
Trái ngược với lời bài hát, giọng hát và cách hát trong trẻo của người phát trực tiếp lại đang kể về hy vọng.
Hai quan niệm trái ngược nhau đan xen hòa quyện trong cùng một bài hát, mang đến một cảm giác kỳ diệu, khúc nhạc kết thúc, tâm trạng của Tiêu Hòa đã dần bình tĩnh lại.
Mặc dù không hay bằng bài hát mà cô đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-cach-sinh-ton-trong-showbiz/5056613/chuong-848.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.