Nói xong mới dẫn Hôi Hôi rời đi.
Nói đến bài hát hay, Tiêu Hòa lập tức nhớ đến đoạn độc tấu mà cô nghe được trên xe của anh Kiếm vào ngày đầu tiên đến thế giới này.
Bài hát đó có thể được coi là một bài hát hay nhỉ? Chỉ là lâu như vậy rồi mà công ty vẫn chưa phát hành.
Anh Kiếm không chịu tiết lộ, Tiêu Hòa cũng không từ bỏ, cách ba bốn hôm lại lên mạng tìm kiếm tin tức liên quan.
Cô nhớ mang máng một hai từ khóa trong lời bài hát, nhưng tìm kiếm thế nào cũng không ra được kết quả mà cô muốn, cũng không thể nghe lại được giọng hát đó.
Vài ngày sau, Tiêu Hòa hiếm hoi bị mất ngủ.
Vừa nằm xuống, trong đầu lại hiện ra hình ảnh bầy zombie g.i.ế.c mãi không hết, t.h.i t.h.ể chất đống không thấy điểm dừng.
Cô nhíu chặt mày, cố gắng chịu đựng đến tận đêm khuya, cuối cùng vẫn ngồi dậy, vô cùng nhớ nhung bài hát mà cô đã nghe trên xe của anh Kiếm ngày đó.
Giọng nam trầm khàn như những viên sỏi trắng trên bờ bị sóng biển xô nhẹ.
Chỉ cần khẽ ngân nga là có thể cảm nhận được gió nhẹ thổi qụa, tiếng hải âu kêu râm ran trên bãi biển, cây dừa cao vót, ánh nắng tươi đẹp làm người ta khao khát.
Nhưng kể từ ngày hôm đó, Tiêu Hòa không còn nghe thấy bài hát này nữa.
Lần duy nhất là ở trên đảo Tiểu Ngư, lúc cô nửa mơ nửa tỉnh, cảm thấy trong tiếng gió biển lại nghe thấy có người hát bài này, nhưng rốt cuộc là mơ hay không thì ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-cach-sinh-ton-trong-showbiz/5056612/chuong-847.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.