Thậm chí còn đồng ý cho cậu ta mang lên đảo.
Sau khi phát xong túi đồ nghề, có nghĩa là chương trình sắp bắt đầu.
Ba khách mời khác đang lưu luyến chào tạm biệt người đại diện, thậm chí có hai người còn không kìm được nức nở.
Quay phim vác máy quay muốn ghi lại cảnh tượng này, sau này sẽ cắt ghép phát sóng trong tập đầu tiên.
Quay xong ba khách mời khác, cuối cùng chuyển sang Chung T.ử Xuyên.
Tiêu Hòa cũng đang tạm biệt nghệ sĩ của mình.
Cô nói với Chung T.ử Xuyên: "Cứ mạnh dạn đi, tôi đã mua bảo hiểm nhân thọ cho cậu rồi."
Phong cách đột ngột thay đổi.
Những người khác tiễn biệt, có một nỗi buồn sinh ly t.ử biệt, còn Tiêu Hòa lại là sự dứt khoát của tráng sĩ ra đi không trở về.
Tiêu Hòa: "Vào hòn đảo này rồi, sau này sống hay c.h.ế.t đều không liên quan đến tôi."
Chung T.ử Xuyên bị câu nói này làm cho sợ hãi, trong nháy mắt bừng tỉnh khỏi cảnh tượng xấu hổ vừa rồi, nắm chặt túi đồ nghề trong tay, như thể nắm lấy một cọng cỏ cứu mạng.
"Đội trưởng, người đại diện của mấy người kia đều ôm nghệ sĩ nhà mình khóc rống..."
Tiêu Hòa mặt không biểu cảm: "Tôi không khóc được. Phụ nữ đổ m.á.u chứ không đổ lệ, hay là tôi rạch cho cậu một nhát?"
Cô chỉ hỏi thử, không ngờ làm Chung T.ử Xuyên sợ khiếp vía.
"Không cần đâu ạ, em ổn."
Cậu ta thu dọn đồ đạc, tự an ủi mình: "Em còn có túi gấm của sư huynh sư tỷ tặng, chắc là sẽ không có chuyện gì đâu."
Nghe vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-cach-sinh-ton-trong-showbiz/5010078/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.