Tiêu Hòa chào hỏi mấy nhân viên công tác xung quanh, bảo bọn họ tiếp tục làm việc, sau đó kéo Chung T.ử Xuyên từ phía sau đi ra.
Vừa rồi mới bắt đầu chịu tiếp xúc với mọi người, bây giờ lại quay về hướng nội.
Cố gắng nửa tháng, một sớm trở về giải phóng.
Tiêu Hòa tỏ vẻ ghét bỏ: "Lần sau các cậu đừng đến nữa."
"Đừng mà, bọn em còn mang theo cả quà."
Từ Nhất Chu vội vàng nói, sau đó lấy một thứ gì đó từ trong túi ra, nhét vào tay Chung T.ử Xuyên: "Cầm lấy đi, nếu gặp nguy hiểm trên đảo thì hãy mở ra, có thể cứu mạng cậu đấy."
Đó là một chiếc túi gấm màu đỏ, không biết bên trong đựng thứ gì.
Ôn Khả Khả và Hoắc An cũng lấy ra mỗi người một chiếc túi gấm đưa cho cậu ta.
"Cầm lấy đi, biết đâu lại có tác dụng."
Tiêu Hòa cau mày, nhắc nhở: "Chương trình Chung T.ử Xuyên tham gia không được mang theo dụng cụ lên đảo."
Ôn Khả Khả nói: "Không sao, của bọn em không phải dụng cụ."
"Vậy là thứ gì?"
Ôn Khả Khả cẩn thận dặn dò Chung T.ử Xuyên: "Đến khi nào bất đắc dĩ thì mới được mở ra."
Chung T.ử Xuyên tuy sợ xã hội, không thích giao tiếp với mọi người, nhưng sau thời gian chung đụng này, cậu ta đã dần thân thiết với ba người.
Không ngờ bọn họ bận rộn như vậy mà vẫn nhớ đến mình, cậu ta vô cùng cảm động.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại truyentop.net -
"Cảm ơn mọi người, tôi nhất định sẽ cất giữ cẩn thận."
Sau khi tặng quà xong, ê-kíp chương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-cach-sinh-ton-trong-showbiz/5010077/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.