Nhưng Nghiêm Tu Quần không chịu từ bỏ.
Không biết vì sao, lúc này trong lòng cậu ta, việc trở thành nghệ sĩ dưới trướng Tiêu Hòa lại có sức hấp dẫn hơn cả việc trở thành ảnh đế.
"Bất kể tôi nói thế nào, cô cũng không chịu để tôi quay về sao?"
Tiêu Hòa lắc đầu.
"Không cho cậu quay về là vì tốt cho cậu, tôi không dẫn dắt nổi cậu."
Từ Nhất Chu đứng bên cạnh vẫn luôn lắng nghe cuộc đối thoại của hai người, nghe thấy câu này, cậu ta liên tục gật đầu, nói với Nghiêm Tu Quần: "Câu này là thật đó, nếu cậu tham gia huấn luyện đặc biệt của đội trưởng, cậu sẽ c.h.ế.t đấy!"
Tiêu Hòa liếc cậu ta.
"Nhưng bây giờ mấy người không phải vẫn sống khỏe re sao?"
Biểu cảm của Từ Nhất Chu rất khó xử.
Ngoài Tiêu Hòa ra, chắc không có người đại diện nào có nguyên tắc là, nghệ sĩ sống khỏe là được nhỉ? Cậu ta cười gượng hai tiếng, vội vàng bổ sung: "Đúng vậy, bây giờ đội trưởng bảo em làm gì, em sẽ làm nấy!"
Nói xong, cậu ta vô cùng nịnh nọt tiến lên giúp Tiêu Hòa xoa vai, vừa làm vừa nói với Nghiêm Tu Quần bằng khẩu hình.
[Trân trọng mạng sống, đừng quay về.]
Mắt Nghiêm Tu Quần đỏ đến mức sắp nhỏ máu.
Lúc trước Tiêu Hòa cũng từng đứng trò chuyện thân mật với cậu ta như vậy, nhưng cậu ta chỉ thấy cô phiền phức.
Nhưng bây giờ, vị trí của cậu ta đã đổi thành người khác.
Thấy Tiêu Hòa nói lời lạnh nhạt với mình, lại quan tâm hết mực đến nghệ sĩ khác, Nghiêm Tu Quần lại đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-cach-sinh-ton-trong-showbiz/4944791/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.