Phan Hồng nghe vậy, biểu cảm trở nên méo mó, giống như bị giẫm phải đuôi.
"Phải làm thế nào còn cần cô dạy tôi sao? Lúc tôi đưa nghệ sĩ lên đỉnh cao, cô còn chẳng biết ở đâu."
Cô ta càng kích động, tâm trạng của Tiêu Hòa càng bình tĩnh, lạnh lùng nhìn cô ta gào thét chứng minh mình lợi hại thế nào, cuối cùng nhàn nhạt nói: "Cô vui là được."
Chỉ bốn chữ ngắn ngủi, tuyệt sát.
Vừa rồi Phan Hồng nhảy dựng lên tức giận, trong nháy mắt đã biến thành trò hề, cô ta tức đến nỗi mặt tái mét, nhất thời không biết phải phản ứng thế nào.
Tiêu Hòa đã dẫn Từ Nhất Chu đi ra ngoài.
Sáng sớm đến đây, hai người đi xe của đoàn làm phim, bây giờ mọi người trong đoàn làm phim đều đã rời đi, họ chuẩn bị về công ty một chuyến, đi đến cửa rạp chiếu phim mới phát hiện không có xe.
Từ Nhất Chu lấy điện thoại ra, vừa hỏi: "Gọi taxi nha chị?"
Trong không gian của Tiêu Hòa có cất xe và xăng, nhưng thứ lớn như vậy không thể quang minh chính đại lấy ra ngoài được.
Từ đây đến công ty, khoảng cách chừng mười cây số.
Cũng không tính là xa...
Tiêu Hòa vừa nghĩ, vừa quay đầu nhìn Từ Nhất Chu, chậm rãi nói: "Gần đây tôi vẫn luôn giám sát việc quay phim ở đoàn làm phim của Hoắc An, hình như cậu đã lâu rồi không được huấn luyện thì phải."
Từ Nhất Chu vừa nghe, trong lòng lập tức cảnh báo, dâng lên một dự cảm không lành.
Đúng lúc này, một chiếc xe ô tô màu bạc từ từ dừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-cach-sinh-ton-trong-showbiz/4944790/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.