Nghĩ đến trước đây khi Hoắc An còn ở công ty, họ đã từng đối xử qua loa với cậu ta, tổng giám đốc suýt thì toát mồ hôi.
"Tiêu Hòa, lát nữa vào trong cô phải cẩn thận lời ăn tiếng nói, đừng nói những điều không nên nói."
So với ông ta, Tiêu Hòa có vẻ bình tĩnh hơn nhiều.
"Những điều không nên nói là gì?"
Tổng giám đốc: "Ví dụ như hai năm trước Hoắc An vẫn chưa nổi tiếng, nhưng đó không phải là do công ty."
"Tôi biết rồi."
Tiêu Hòa làm một động tác "OK", đẩy cửa đi vào.
Nhìn bóng lưng bình tĩnh của cô, tổng giám đốc thở phào nhẹ nhõm, thậm chí còn có chút bình tĩnh lại.
Ông ta cảm thán: "Trình độ của người đại diện công ty chúng ta ngày càng cao rồi, đối mặt với tư lệnh mà vẫn không đổi sắc mặt, lợi hại hơn tôi nhiều."
Anh Kiếm đứng bên cạnh, cười cười.
Nghĩ nhiều rồi.
Người lợi hại như Tiêu Hòa, cả công ty cũng chỉ có một mình cô.
Tiêu Hòa bước vào văn phòng, bên trong có hai người đang nói chuyện.
"Hoắc tư lệnh, sao ngài lại đột nhiên đến đây?"
Tư lệnh quay đầu, từ khe cửa chưa khép lại, nhìn thấy một đám người đứng bên ngoài, lập tức cau mày.
"Sao lại có nhiều người thế?"
Tiêu Hòa nói: "Gần như một nửa công ty đều đến rồi."
Nghe vậy, tư lệnh thở dài, oán trách nói: "Tôi cũng không muốn phô trương vậy đâu, tôi chỉ định kín đáo tới đây, kết quả mọi người nhìn thấy tôi đều nhận ra, thật là không có cách nào."
Tiêu Hòa nhìn những huân chương sáng lấp lánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-dan-cach-sinh-ton-trong-showbiz/4911999/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.