Hành lang triển lãm tranh của Đàm Tu Uyển rất nhanh thì trang hoàng xong bề ngoài, bắt đầu khởi công cùng lắp đặt thiết bị. Lão Lý chủ động ôm đồm tất cả mọi chuyện, hắn nói: “Lắp đặt thiết bị là công việc nặng nhọc, sao có thể để nữ nhân các ngươi làm đây. Chờ thu thập thỏa đáng, ta gọi các ngươi trở lại.”
Nhưng để cho ta thuần túy mà chờ, ta cũng không thể yên tâm, vì vậy thời điểm nghĩ trưa mỗi ngày ta đều đi quan sát một vòng. Kết quả thấy hắn đang chỉ dạy thợ mộc cưa cửa. Hắn vừa nhìn thấy ta, khẩn trương phất tay một cái: “Diệu Diệu, đùng vào. Bên trong rất nhiều bụi, không nên đem quần áo ngươi làm dơ.”
Ta nhìn thoáng qua khắp phòng bụi bặm vụn gỗ, ngoan ngoãn đứng ở cửa. Một lát sau, hắn vỗ bụi đi ra: “Ai nha, hiện tại những người này không được a, tay nghề còn chưa nắm vững đã vội vàng ra ngoài kiếm tiền, nhìn không thuận mắt a.”
Ta cười cười vừa muốn nói. Bên cạnh tới một bà chủ cửa hàng văn phòng phẩm, nàng nói: “Ai, các ngươi dự định mở hành lang triển lãm tranh ở đây sao? A yêu, ta nói với các ngươi, các ngươi không nên mở hành lang triển lãm tranh a, phía trước đã có hai người mở hành lang triển lãm tranh ở chỗ này, kết quả đều lỗ vốn đóng cửa.”
“Chúng ta sẽ không!” Lão Lý âm thanh sáng choang mà nói, lòng tin mười phần.
Ta nhìn bà chủ kia mất mặt mà đi, hỏi hắn: “Anh rể, kinh doanh hành lang triển lãm tranh ngươi cũng hiểu biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-bo-mem-nhu-to/192617/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.