Một dải lụa mỏng (*) như làn nước đột nhiên xuất hiện cuốn lấy bóng đen, trong nháy mắt tất cả đều tan biết vào hư không, chỉ còn lại màn đêm tịch mịch.
Trì Kính Uyên đột nhiên quay đầu, bốn phía hoàn toàn yên tĩnh, chỉ có vài sợi gió đêm mơn trớn trên da mặt: Là ảo giác sao?
"Nhị gia, phu nhân nhà mình hút quỷ quá rồi, ngài phải nhanh nhanh đem cậu ấy rước vào cửa thôi." Vóc người uyển chuyển của một cô gái trôi nổi trong bóng đêm, trên tay lộ ra một bóng đen, môi đỏ răng trắng khép mở.
"Khó ăn ghê." Dải lụa trong tay cô nháy mắt hóa thành chiếc khuyên tai trân châu, tao nhã đeo lại trên tai.
"Xác thực là phải sớm ngày cưới về thôi." Thâm thanh trong lành tựa ánh trăng ngậm ý cười khẽ vang lên.
Dưới ánh trăng, một tà áo trắng thời Đường, khuy áo kết bạch ngọc, ngón tay thon dài cầm cán dù bằng trúc, trên dù họa cảnh núi non sơn thủy, cảnh ý xa xưa. Kỳ diệu nhất là trên tán dù là một chú cá vàng nhỏ lượn lờ tung tăng. Làn tóc đen dài mượt mà như lụa bị chiếc ruy băng xanh sẫm tùy ý cột lại, đuôi tóc nhẹ nhàng thả mình theo gió.
Duy chỉ có gương mặt kia bị tán dù che lại, không lộ dung nhan.
Một đêm dài tĩnh mịch.
- --
Ngày hôm nay nhà họ Trì mười phần náo nhiệt. Không chỉ bởi mai là lễ cưới của Trì Kính Uyên, mà còn là vì cậu nhỏ của Tri Kính Uyên đã về nước.
Cậu nhỏ Trì Kính Uyên là mụn con trai lúc về già
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hung-trai/222557/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.